Viết cho Ronaldo: Ngày về của một huyền thoại


 Tôi nhớ ngày Ronaldo đến M.U với giá 13,25 triệu bảng. Hôm đó tôi đọc mẩu tin trên tờ báo Lao Động. Đại ý nói rằng, Ronaldo gia nhập M.U với giá 13,25 triệu bảng. Nhưng không phải Ronaldo béo mà là tài năng trẻ Cristiano Ronaldo của câu lạc bộ Sporting Lipsbon ở Bồ Đào Nha. Chẳng ngờ người trong mẩu tin mang hàm ý chế giễu đó sau này lại là một trong những cầu thủ lớn nhất của làng túc cầu đương đại.

Ngày mới về M.U, Ronaldo ngỏ ý được khoác chiếc áo số 28. Nhưng ngay lập tức, Sir Alex trao cho anh chiếc áo số 7. Số áo của những Cantona, Beckham đã mặc. Người ta hoài nghi về một anh chàng vóc dáng thư sinh, cao lêu nghêu liệu có xứng đáng với chiếc áo huyền thoại. Nhưng rồi không mất nhiều thời gian, tất cả đã có câu trả lời. Những pha đi bóng kĩ thuật làm điên đảo hàng phòng ngự đối phương, những cú sút phạt mà sau này người ta gọi đó là kiểu sút của Ronaldo đã thay anh mang đến lời giải đáp. Không ai quên được những pha đảo chân, những bàn thắng của anh. Cái đêm mưa ở Moskva trong trận chung kết Champions League năm 2008, chính Ronaldo là người mở tỷ số bằng một pha đánh đầu. Nhưng cũng chính anh là người đá hỏng quả phạt đền khi M.U và Chelsea phải giải quyết trên chấm luân lưu. Ai đó còn nhớ khi Van der Sar đẩy được quả phạt đền cuối cùng của Anelka, Ronaldo đã òa khóc như một đứa trẻ. Định mệnh đã sắp đặt anh là người hùng chứ không phải là tội đồ của M.U.

undefined
Ngày về "mái nhà xưa" đầy chông gai với Ronaldo. Ảnh: Internet.

Người ta cho rằng anh là kẻ phản bội khi rời Old Trafford để đến với Real Madrid hào nhoáng nhưng tôi không nghĩ vậy. CR7 là một cầu thủ đặc biệt, anh ra đi khi ở trên đỉnh cao của vinh quang cùng với bầy Quỷ Đỏ. Bỏ qua những giá trị về mặt thương hiệu cũng như bản quyền hình ảnh của ngôi sao người Bồ, phải nói rằng Real cần anh để hoàn thiện dải ngân hà 2.0 mà bố già Perez đã bỏ bao tâm huyết. La Liga cần anh, một người làm đối trọng với Messi trong cuộc đua Pichichi. Real và Barca vốn là 2 đối thủ không đội trời chung của La Liga nói chung và bóng đá thế giới nói riêng. CR7 và Messi sinh ra để làm đối thủ của nhau, số phận dường như muốn đùa bỡn cả 2 người.

Ở Real, Ronaldo vẫn thể hiện đẳng cấp của một cầu thủ lớn. Chính anh, chứ không phải Higuain hay Benzema mới là đầu tầu của bầy kền kền trắng. Ronaldo vẫn ra sân hàng tuần, vẫn đều đặn ghi bàn. Nhưng cái bóng của Messi và lối chơi tiqui – taka của Barca đã đè nặng lên CR7. Người Real không thân thiện như những Manucian. Với họ, Ronaldo đơn giản là cứu cánh, là cánh chim đầu đàn của đội bóng hoàng gia. Người ta đòi hòi anh phải làm tốt, làm tốt hơn tất cả. Và khi thấy Ronaldo chơi dưới sức, những tiếng la ó bắt đầu xuất hiện. Đó chưa phải điều tồi tệ nhất. Những ngày gần đây anh bỗng nhiên kêu buồn. Anh buồn vì Real không đưa anh trở thành cầu thủ hưởng lương cao nhất thế giới như họ đã từng hứa, anh buồn vì phòng thay đồ ở Bernabeu quá phức tạp và anh bị cô lập. Hay anh buồn vì không thể theo được Messi trong những cuộc đua danh hiệu. Chỉ có chúa mới biết Ronaldo đang nghĩ gì. Nhưng dù sao đi nữa, CR7 vẫn không cảm thấy thoái mái như ngày anh còn ở Old Trafford.

Ronaldo không giống như Tevez, người bạn một thời với anh ở M.U nhưng cuối cùng lại chuyển sang đội bóng cùng thành phố Man City. Anh vẫn gửi những lời tri ân đội bóng cũ, vẫn nói rằng anh luôn cố gắng theo dõi những trận đấu có M.U mỗi khi có thể. Các Manucians vẫn luôn yêu quý anh, họ vẫn luôn coi anh như một huyền thoại.

Sir Alex từng nói, ông mong rằng một ngày nào đó sẽ mang CR7 về lại mái nhà xưa, rằng nếu fan hâm mộ cần một món quà trong đêm Giáng Sinh thì đó chính là Cristiano Ronaldo. Nhưng ông cũng khẳng định rằng CR7 là cầu thủ không thể mua được vào lúc này. Gary Neville trên trang mạng Twitter phát biểu rằng, nếu Real Madrid đặt chân tới sân bay Manchester, cổ động viên sẽ gọi tên một người, mà chắc hẳn ai cũng biết người đó là ai.

Người Manchester nhớ Ronaldo, nhưng giờ họ đã có Robin van Persie, cầu thủ vừa đến từ Arsenal trong mùa hè. Super Persie đang làm rất tốt nhiệm vụ lĩnh xướng hàng công của Quỷ Đỏ như CR7 đã làm ngày nào. Tôi dám cá rằng ngày Ronaldo trở về, các Manucians vẫn sẽ chào đón anh, vẫn hô vang tên anh trong trận đấu. Tôi đã mường tượng đến ngày CR7 lại đặt chân lên thảm cỏ Old Trafford, nhưng sẽ ra sao nếu anh ghi bàn vào lưới của David De Gea và tồi tệ hơn, đó là một cú sút phạt trực tiếp. Lòng tôi sẽ quặn thắt, nhưng tự bảo mình nếu có như vậy thì CR7 đã hoàn thành công việc của mình. Anh là một cầu thủ chuyên nghiệp và anh đang khoác trên mình màu áo trắng của Real.

Ba năm sau ngày rời M.U trên đỉnh vinh quang, lá thăm định mệnh của vòng 1/16 Champions League đã đưa Cristiano Ronaldo trở về nơi đã đưa anh lên đỉnh cao. Người ta nói, cách tốt nhất để quên một ai đó là yêu một người khác tốt hơn. Ronaldo đã ra đi, và giờ là lúc Van Persie cùng Rooney thay anh ghi bàn cho M.U. Chúng tôi vẫn sẽ yêu anh nhưng lần này, chúng tôi sẽ khiến anh không còn hiện diện ở giải đấu danh giá nhất lục địa già nữa. Chúng tôi sẽ luôn nhớ anh nhưng Manchester United phải đánh bại Real Madrid của anh nếu muốn giành quyền vào vòng tứ kết. Dù sao đi nữa, Cristiano Ronaldo, mừng anh trở về nhà!

(Bạn đọc: Halley)



-

No comments:

Post a Comment

Friday, December 28, 2012

Viết cho Ronaldo: Ngày về của một huyền thoại


 Tôi nhớ ngày Ronaldo đến M.U với giá 13,25 triệu bảng. Hôm đó tôi đọc mẩu tin trên tờ báo Lao Động. Đại ý nói rằng, Ronaldo gia nhập M.U với giá 13,25 triệu bảng. Nhưng không phải Ronaldo béo mà là tài năng trẻ Cristiano Ronaldo của câu lạc bộ Sporting Lipsbon ở Bồ Đào Nha. Chẳng ngờ người trong mẩu tin mang hàm ý chế giễu đó sau này lại là một trong những cầu thủ lớn nhất của làng túc cầu đương đại.

Ngày mới về M.U, Ronaldo ngỏ ý được khoác chiếc áo số 28. Nhưng ngay lập tức, Sir Alex trao cho anh chiếc áo số 7. Số áo của những Cantona, Beckham đã mặc. Người ta hoài nghi về một anh chàng vóc dáng thư sinh, cao lêu nghêu liệu có xứng đáng với chiếc áo huyền thoại. Nhưng rồi không mất nhiều thời gian, tất cả đã có câu trả lời. Những pha đi bóng kĩ thuật làm điên đảo hàng phòng ngự đối phương, những cú sút phạt mà sau này người ta gọi đó là kiểu sút của Ronaldo đã thay anh mang đến lời giải đáp. Không ai quên được những pha đảo chân, những bàn thắng của anh. Cái đêm mưa ở Moskva trong trận chung kết Champions League năm 2008, chính Ronaldo là người mở tỷ số bằng một pha đánh đầu. Nhưng cũng chính anh là người đá hỏng quả phạt đền khi M.U và Chelsea phải giải quyết trên chấm luân lưu. Ai đó còn nhớ khi Van der Sar đẩy được quả phạt đền cuối cùng của Anelka, Ronaldo đã òa khóc như một đứa trẻ. Định mệnh đã sắp đặt anh là người hùng chứ không phải là tội đồ của M.U.

undefined
Ngày về "mái nhà xưa" đầy chông gai với Ronaldo. Ảnh: Internet.

Người ta cho rằng anh là kẻ phản bội khi rời Old Trafford để đến với Real Madrid hào nhoáng nhưng tôi không nghĩ vậy. CR7 là một cầu thủ đặc biệt, anh ra đi khi ở trên đỉnh cao của vinh quang cùng với bầy Quỷ Đỏ. Bỏ qua những giá trị về mặt thương hiệu cũng như bản quyền hình ảnh của ngôi sao người Bồ, phải nói rằng Real cần anh để hoàn thiện dải ngân hà 2.0 mà bố già Perez đã bỏ bao tâm huyết. La Liga cần anh, một người làm đối trọng với Messi trong cuộc đua Pichichi. Real và Barca vốn là 2 đối thủ không đội trời chung của La Liga nói chung và bóng đá thế giới nói riêng. CR7 và Messi sinh ra để làm đối thủ của nhau, số phận dường như muốn đùa bỡn cả 2 người.

Ở Real, Ronaldo vẫn thể hiện đẳng cấp của một cầu thủ lớn. Chính anh, chứ không phải Higuain hay Benzema mới là đầu tầu của bầy kền kền trắng. Ronaldo vẫn ra sân hàng tuần, vẫn đều đặn ghi bàn. Nhưng cái bóng của Messi và lối chơi tiqui – taka của Barca đã đè nặng lên CR7. Người Real không thân thiện như những Manucian. Với họ, Ronaldo đơn giản là cứu cánh, là cánh chim đầu đàn của đội bóng hoàng gia. Người ta đòi hòi anh phải làm tốt, làm tốt hơn tất cả. Và khi thấy Ronaldo chơi dưới sức, những tiếng la ó bắt đầu xuất hiện. Đó chưa phải điều tồi tệ nhất. Những ngày gần đây anh bỗng nhiên kêu buồn. Anh buồn vì Real không đưa anh trở thành cầu thủ hưởng lương cao nhất thế giới như họ đã từng hứa, anh buồn vì phòng thay đồ ở Bernabeu quá phức tạp và anh bị cô lập. Hay anh buồn vì không thể theo được Messi trong những cuộc đua danh hiệu. Chỉ có chúa mới biết Ronaldo đang nghĩ gì. Nhưng dù sao đi nữa, CR7 vẫn không cảm thấy thoái mái như ngày anh còn ở Old Trafford.

Ronaldo không giống như Tevez, người bạn một thời với anh ở M.U nhưng cuối cùng lại chuyển sang đội bóng cùng thành phố Man City. Anh vẫn gửi những lời tri ân đội bóng cũ, vẫn nói rằng anh luôn cố gắng theo dõi những trận đấu có M.U mỗi khi có thể. Các Manucians vẫn luôn yêu quý anh, họ vẫn luôn coi anh như một huyền thoại.

Sir Alex từng nói, ông mong rằng một ngày nào đó sẽ mang CR7 về lại mái nhà xưa, rằng nếu fan hâm mộ cần một món quà trong đêm Giáng Sinh thì đó chính là Cristiano Ronaldo. Nhưng ông cũng khẳng định rằng CR7 là cầu thủ không thể mua được vào lúc này. Gary Neville trên trang mạng Twitter phát biểu rằng, nếu Real Madrid đặt chân tới sân bay Manchester, cổ động viên sẽ gọi tên một người, mà chắc hẳn ai cũng biết người đó là ai.

Người Manchester nhớ Ronaldo, nhưng giờ họ đã có Robin van Persie, cầu thủ vừa đến từ Arsenal trong mùa hè. Super Persie đang làm rất tốt nhiệm vụ lĩnh xướng hàng công của Quỷ Đỏ như CR7 đã làm ngày nào. Tôi dám cá rằng ngày Ronaldo trở về, các Manucians vẫn sẽ chào đón anh, vẫn hô vang tên anh trong trận đấu. Tôi đã mường tượng đến ngày CR7 lại đặt chân lên thảm cỏ Old Trafford, nhưng sẽ ra sao nếu anh ghi bàn vào lưới của David De Gea và tồi tệ hơn, đó là một cú sút phạt trực tiếp. Lòng tôi sẽ quặn thắt, nhưng tự bảo mình nếu có như vậy thì CR7 đã hoàn thành công việc của mình. Anh là một cầu thủ chuyên nghiệp và anh đang khoác trên mình màu áo trắng của Real.

Ba năm sau ngày rời M.U trên đỉnh vinh quang, lá thăm định mệnh của vòng 1/16 Champions League đã đưa Cristiano Ronaldo trở về nơi đã đưa anh lên đỉnh cao. Người ta nói, cách tốt nhất để quên một ai đó là yêu một người khác tốt hơn. Ronaldo đã ra đi, và giờ là lúc Van Persie cùng Rooney thay anh ghi bàn cho M.U. Chúng tôi vẫn sẽ yêu anh nhưng lần này, chúng tôi sẽ khiến anh không còn hiện diện ở giải đấu danh giá nhất lục địa già nữa. Chúng tôi sẽ luôn nhớ anh nhưng Manchester United phải đánh bại Real Madrid của anh nếu muốn giành quyền vào vòng tứ kết. Dù sao đi nữa, Cristiano Ronaldo, mừng anh trở về nhà!

(Bạn đọc: Halley)



-

No comments:

Post a Comment