Real Madrid vs Sevilla, 02h30 ngày 21/3: Nối dài ác mộng sân khách

Sevilla chưa từng thắng trên sân khách ở La Liga mùa này. Đã vậy, đêm nay thầy trò HLV Emery lại tới Bernabeu, nơi Sevilla toàn thua trong 8 lần ghé thăm gần đây. Một thất bại nữa trên sân khách là điều khó tránh khỏi, đặc biệt trong bối cảnh Sevilla mất nhiều trụ cột ở tuyến giữa.

Dù đang xếp thứ 5 ở La Liga, nhưng thành tích thi đấu sân khách mùa này của Sevilla rất tệ. Đoàn quân của HLV Unai Emery là đội duy nhất tại La Liga chưa biết mùi chiến thắng nơi xứ người. Cụ thể, sau 14 trận đấu ở bên ngoài Sanchez Pizjuan, Sevilla để hòa 9 và thua 5 trận. 

Tính trên mọi mặt trận tham dự, Sevilla cũng đang cho thấy sự kém cỏi trên đất khách. Trong 7 trận đấu gần đây nhất, họ không giành được chiến thắng nào ra về, trong đó bị cầm hòa 5 trận. Với phong độ sân khách tồi tệ như vậy, sẽ rất khó để thầy trò ông Emery làm nên bất ngờ trong trận đấu ở Bernabeu đêm nay.

Ở trận này, Real Madrid phải chịu tổn thất không nhỏ khi mất cả cặp trung vệ là Pepe và Sergio Ramos. Tuy nhiên, trước một hàng công yếu bóng vía nơi xứ người như Sevilla, HLV Zinedine Zidane có lẽ cũng không cần phải quá lo lắng. Cần phải nhắc lại rằng, Sevilla là một trong những đội chơi tấn công kém hiệu quả nhất trên sân khách ở La Liga mùa này, khi đến nay mới chỉ ghi được 10 bàn thắng khi xa nhà.

Vốn đã kém cỏi trong tấn công trên sân đối phương, Sevilla lại còn mất những nhân tố rất quan trọng trong lối chơi tấn công của đội nhà trong chuyến làm khách đến Bernabeu lần này. Họ sẽ không có tiền vệ sáng tạo bậc nhất là Ever Banega do bị treo giò, cùng với việc 2 cầu thủ chạy cánh Vitolo và Konoplyanka đều không thể ra sân do bị chấn thương.

Đặc biệt
Tối thiểu 2 bàn hiệp 1: 6/7 lần đối đầu giữa 2 đội gần đây đều có ít nhất 2 bàn thắng được ghi ở hiệp 1. Ở 8/12 trận sân nhà gần đây của Real Madrid có tối thiểu 2 bàn hiệp 1 và 2 trận vừa qua của Sevilla cũng xảy ra hiện tượng này. Vì thế, trận này có thể có từ 2 bàn trở lên ở hiệp 1.

DỰ ĐOÁN: 4-2


Atalanta vs Bologna, 18h30 ngày 20/3

BOLOGNA THẮNG THEO CHÂU Á: Theo châu Á, Atalanta chỉ thắng đúng 3/14 trận gần đây, trong khi Bologna chỉ thua đúng 1/7 trận sân khách gần nhất. Bologna đá sân khách cực hay dưới thời HLV Roberto Donadoni, tin đội khách sẽ từ hòa tới thắng.

KHÔNG QUÁ 2 BÀN: 10/13 trận gần đây của Bologna, 9/11 trận vừa qua của Atalanta và 6/7 lần đối đầu gần nhất giữa đôi bên trên sân Atleti d’Azzurri đều chỉ có tối đa 2 bàn thắng. Tin kịch bản này sẽ lặp lại. 

DỰ ĐOÁN: 0-1


Espanyol vs Bilbao, 18h00 ngày 20/03

BILBAO THẮNG THEO CHÂU Á: NHM nên đặt niềm tin vào Bilbao vì tuy phải đá sân khách, họ lại áp đảo về phong độ hiện tại. Theo châu Á, Espanyol đã không thắng 4/6 trận sân nhà gần đây (thua 3, hòa 1). Trong khi đó, cũng theo châu Á thì Bilbao lại thắng 5/6 trận gần nhất, và thắng cả 4/6 trận sân khách vừa qua.

ÍT NHẤT 3 BÀN THẮNG: 8/10 trận gần đây của Espanyol đều có ít nhất 3 bàn thắng. Tương tự, 4/6 trận vừa qua của Bilbao cũng có tối thiểu 3 lần lưới rung.

DỰ ĐOÁN: 2-2


Tottenham vs Bournemouth, 23h00 ngày 20/3: Chủ nhà xả giận

Dù Tottenham chưa bao giờ đặt Europa League lên ưu tiên hàng đầu, nhưng việc để Dortmund đá văng khỏi giải đấu này với tổng tỷ số 5-1 ít nhiều cũng khiến Gà trống phải xấu hổ. Trở lại Premier League và được gặp ngay đối thủ ưa thích Bournemouth, Spurs sẽ trút giận.

Tottenham đã thể hiện rõ ý định buông Europa League khi dùng tới 80% cầu thủ dự bị trong trận lượt đi với Dortmund và rồi nhận về thất bại 0-3. Ở trận lượt về mới đây, HLV Mauricio Pochettino cũng chẳng thể hiện tham vọng muốn gỡ gạc thể diện khi tiếp tục cất đi rất nhiều cầu thủ chính thức và tiếp tục thua 1-2 ngay trên sân nhà.

Càng về cuối mùa, đội hình trẻ trung của Tottenham càng phát huy hiệu quả. Trong khi phần lớn các ngôi sao đều đã chịu sự bào mòn đáng kể về mặt thể lực thì sức trẻ vẫn đẩy những Kane, Alli, Dier, Rose… băng băng tiến về phía trước. Sức trẻ, cộng thêm khát vọng chinh phục đỉnh Premier League lần đầu tiên sau hơn nửa thế kỷ (55 năm) sẽ biến Spurs thành ác mộng của bất kỳ đối thủ nào trong phần còn lại của mùa bóng.

Đặc biệt
Từ 3 bàn trở lên
5/7 trận sân nhà gần đây của Tottenham đều có từ 3 bàn thắng được ghi trở lên. Trong 3 lần gặp nhau trong lịch sử giữa Tottenham và Bournemouth xuất hiện tới 13 bàn thắng.

DỰ ĐOÁN: 3-1


tình yêu màu gì?

Chàng trai nói: Đố em tình yêu màu gì?

- Em nghe người ta nói tình yêu màu hồng có khi lại màu đen. Đúng không?

- Không chính xác. Tình yêu có ba màu cơ bản: màu nho, màu lam và màu pha lê.

- Tại sao kỳ thế?

- Này nhé, tình yêu ban đầu có màu nho, nói láy ra là… mò nhau, kế đến nó chuyển sang màu lam là…làm nhau và khi đến điểm đỉnh rồi thì là màu pha lê tức phê la!


Alessandro Nesta tròn 40 tuổi: Trung vệ lãng tử cuối cùng

Hôm nay là sinh nhật lần thứ 40 của Alessandro Nesta, một trong những hậu vệ có phong cách chơi bóng hào hoa, nâng tầm phòng ngự lên thành nghệ thuật cuối cùng của bóng đá hiện đại.

TỪ TÀI NĂNG TRẺ SUÝT GIA NHẬP… ROMA

Alessandro Nesta là em út trong gia đình có 3 anh chị em. Mặc dù Fernando Nesta và Katia Nesta đều thích bóng đá nhưng không ai giỏi như cậu em út Alessandro. Phát hiện ra khả năng thiên bẩm của con trai, năm Alessandro lên 6 tuổi, ông bố Giuseppo đã dẫn đến cậu quý tử tới trường Cinecitta, nơi dành cho những cậu bé có năng khiếu bóng đá tại thủ đô Rome. Đến năm 1985, bước ngoặt lớn trong cuộc đời cầu thủ sau này của Nesta đã đến. 

Francesco Rocca, tuyển trạch viên chuyên phụ trách phát hiện và đào tạo cầu thủ trẻ của học viện bóng đá AS Roma, tình cờ đến xem đội tuyển của trường Cinecitta chơi bóng ở một giải trẻ. Tại đây, ông đã nhìn ra tài năng của Nesta. Ngay lập tức, Rocca gặp gỡ thuyết phục ông Giuseppo để con trai gia nhập lò Roma. Nhưng Rocca không biết rằng ông Giuseppo, khi đó đang là công nhân của hãng xe lửa Nuovo Salario, lại là một fan Lazio máu lửa. Lẽ dĩ nhiên, Giuseppo không đời nào để con mình đến Roma. 

ĐẾN TRUNG VỆ LÃNG TỬ NHẤT THẾ GIỚI…

Sau 9 năm được đào tạo tại Lazio, ngày 13/03/1994, một bước ngoặt nữa trong sự nghiệp đến với Nesta . Phút 78 trận đấu giữa Udinese và Lazio, anh được HLV Zeman tung vào sân thay Casiraghi. Đó là màn ra mắt của Nesta tại Serie A. Và đó cũng là ngày bóng đá thế giới chào đón một ngôi sao sau này làm thay đổi định kiến về những hậu vệ Italia. 

Nesta trưởng thành cùng giai thoại làm gãy chân Paul Gascoigne trong một buổi tập của Lazio năm 1994. Nhưng anh không phải mẫu hậu vệ dữ tợn như thế. Nói đến Nesta, người ta nghĩ đến một ngôi sao đẹp từ ngoại hình đến phong cách chơi bóng. Mái tóc dài, đôi mắt sâu, cùng kiểu vuốt tóc lãng tử, Nesta giống một ngôi sao điện ảnh, hay một quý ông lịch thiệp, hơn là một trung vệ chơi bóng tại Serie A. Lối chơi cũng như chính bề ngoài của anh vậy. Trên sân cỏ, Nesta mạnh mẽ nhưng hào hoa, quyết liệt nhưng chính xác. Nói về anh, tờ La Gazzetta dello Sport từng nhận xét: “Cả một ngọn núi lửa ẩn sâu trong bóng dáng một thiên thần”. 

Đã ai quên cú bay người xoạc chân rồi cướp bóng ngay trong chân Wiltord ở trận chung kết EURO 2000? Nói vậy hơi xa xôi, mới cách đây 2 năm thôi, trong trận hòa 2-2 của Milan trước Barca tại vòng bảng Champions League 2011/12, đã ai quên hình ảnh Messi bất lực đấm tay bùm bụp xuống sân khi bị Nesta đoạt bóng? Từ khi Messi ra mắt, xem ra chưa bao giờ anh bất lực đến thế. Ở tuổi 35, Nesta vẫn đủ sức ngăn chặn “người không thể bị ngăn chặn” Messi . Các Milanista từng có cả câu hát: “Chỉ có phụ nữ mới mang tới sự thăng hoa cho đàn ông. Và chỉ có Alessandro mới cản nổi Messi”.

Với Nesta, phòng ngự, xoạc bóng hay tất cả những kỹ năng mà một hậu vệ phải có, anh đều có. Thậm chí, anh nâng tầm nó lên nghệ thuật, mà thứ nghệ thuật đó chỉ mình anh sở hữu. Nó như một tuyệt kỹ bị thất truyền. Anh là lịch sử của nghệ thuật phòng ngự. 

… VÀ NGƯỜI ĐÀN ÔNG CỦA GIA ĐÌNH

Ngoài sân cỏ, Alessandro là người đàn ông của gia đình. Người ta không bao giờ thấy anh đi bar, hút thuốc lá, uống nhiều rượu. Người ta cũng hiếm khi thấy Nesta lên báo nói về điều gì, ngay cả khi VĐTG 2006 hay vô địch Champions League 2007. Thậm chí, trong 6 năm cuối sự nghiệp của Nesta, người ta cũng chỉ thấy anh 2 lần dành thời gian cho các buổi phỏng vấn, tất cả đều trên La Gazzetta dello Sport. Lần đầu tiên là khi anh phải sang Mỹ điều trị chấn thương lưng đầu năm 2007. Lần thứ 2 là khi anh chia tay Milan để sang Mỹ. 

Sự giản dị, chân thật cũng là điều Nesta luôn bộc lộ. Năm 2007, Nestatừng thừa nhận đã gặp huyền thoại Uruguay, Francescoli ở Miami nhưng lại không nhận ra. Chính điều này khiến anh ray rứt mãi về sau này. Thậm chí, khi được hỏi về thần tượng, anh nói rằng mình thần tượng Chamot, hậu vệ người Argentina cùng chơi bóng với anh tại Lazio và sau này ở Milan. Hiếm có ngôi sao nào bình dị như vậy. 

Năm 2007, sau 9 năm yêu đương, anh tổ chức lễ cưới với Gabriela Pagnozzi. Bây giờ, gia đình nhỏ của Nesta đón thêm 2 thành viên, cô công chúa Sofia (7 tuổi) và cậu con trai Tommaso (5 tuổi). Chính Nesta thừa nhận: “Họ là động lực sống của tôi”. Nesta là con người như thế, mẫu mực cả trong lẫn ngoài sân cỏ. Nhìn Nesta, Milanista thấy một phần bản thân mình trong đó, hoặc họ coi đó là hình mẫu để hướng tới. 

Cũng biết sớm muộn gì Nesta cũng phải dừng cuộc phiêu lưu, nhưng ngày anh tuyên bố từ giã sự nghiệp, thế giới Milan hụt hẫng. Hụt hẫng vì không được chứng kiến giờ phút cuối cùng của anh trên sân cỏ sau gần 20 năm dõi theo từng bước chạy của anh. Hụt hẫng vì không biết đến bao giờ thế giới mới có một Nesta thứ 2.

Tạm biệt anh, Alessandro Nesta, chàng lãng tử cuối cùng!

MINH VIỆT


Đại chiến Bayern - Juve giống như sơn hào hải vị của làng bóng

Bayern đi tiếp, kèm một tiếng thở phào. Juventus bị loại, nhưng đã để lại ấn tượng hết sức mạnh mẽ về lối chơi. Trận Bayern - Juventus tại Allianz Arena rạng sáng qua thật sự là bữa đại tiệc bóng đá mà đã lâu rồi giới mộ điệu mới được chứng kiến.



Champions League đang dần trở nên nhàn chán. Barcelona, Real Madrid và Bayern Munich trở thành những cái tên quen thuộc ở bán kết suốt nửa thập kỷ qua. Bất ngờ nếu có cũng chỉ diễn ra ở vòng bảng. Còn đến vòng knock-out, lại là cuộc chơi của những gã nhà giàu. Từ sau câu chuyện đẹp của Porto mùa 2003/04, trận chung kết nghẹt thở giữa Liverpool và AC Milan mùa 2004/05, Champions League không có nhiều câu chuyện cảm xúc.

Và cuộc thư hùng giữa Bayern và Juventus rạng sáng qua thật sự là cơn mưa mát lành, khiến người hâm mộ cảm thấy hạnh phúc. Họ đắm chìm trong thứ bóng đá đỉnh cao mà lâu rồi không được chứng kiến. Khi các đội bóng đang dần trở nên trung tính, Juventus và Bayern đã cùng làm sống lại sự xung đột về trường phái trong bóng đá.

Một bên là Juventus với thứ bóng đá Catenaccio đậm chất khoa học của người Ý. Một bên là thứ bóng đá gây sức ép liên tục, kiểm soát bóng tối đa có nguồn gốc từ lối đá tổng lực của Hà Lan. Trong 2 thập niên 1970 và 1980, đó là hai lối chơi chủ đạo. Người Ý càng giỏi “cài then”, người Hà Lan càng cố cải tiến để gây sức ép tốt hơn, khiến đối phương phạm sai lầm nhiều hơn. 

Để rồi trong những phút cuối của trận lượt về vòng 1/8, Bayern trở lại với cách đá kiểu Đức từng khiến cả thế giới thán phục. Cách chơi ấy dựa nhiều vào sức mạnh tâm lý. Khi quả bóng chưa ngừng lăn, trong đầu người Đức chưa có khái niệm thua cuộc. Cú đánh đầu vào đúng phút cuối của Thomas Mueller làm người ta nhớ lại câu đúc kết bất hủ của Gary Lineker: “Bóng đá là trò chơi đơn giản, 22 người đuổi theo một quả bóng và người Đức lúc nào cũng thắng”.

Xuyên suốt hai trận lượt đi - về giữa Bayern và Juventus, Max Allegri và Pep Guardiola - hai đại diện đương đại cho hai trường phái bóng đá lớn của bóng đá thế giới - đã tung ra hết những sở trường. Người này đi một nước, người kia lập tức phản ứng, như đang đánh cờ. Và những pha ghi bàn đều đến theo cặp. Bayern vượt lên dẫn hai bàn ở lượt đi, Juventus thay đổi và gỡ liền hai bàn. Lượt về Juventus vượt lên dẫn trước hai bàn.

Bayern lại điều chỉnh để gỡ lại hai bàn. Trong hiệp phụ, lại có thêm hai bàn nữa được ghi, lần này thuộc về đội chiếm giữ lợi thế sân nhà lẫn tâm lý.


Pep đi tiếp, nhưng ông vẫn dành sự kính trọng cho Allegri, một nhà cầm quân lớn, người đã cứu chuộc danh dự cho cả một Serie A và suýt nữa đã lấy suất thứ 4 dự Champions League từ tay người Anh. Một trận đấu, để lại quá nhiều dư âm như thế, không phải lúc nào chúng ta cũng được xem.

Trận đấu ấy ngoài sự kết tinh về chiến thuật, những pha rượt đuổi tỷ số và những kịch tính ở phút chót, còn mang đến cho người xem sự phấn khích từ những va chạm rất đàn ông. Tổng cộng đã có 12 thẻ vàng được rút ra trong 120 phút trên sân Allianz Arena, phá kỷ lục cũ của trận chung kết Champions League 2013/14 giữa Real Madrid và Atletico. 

Ngoài ra, trận đấu còn có sự kết liễu của những cố nhân. Arturo Vidal đoạt bóng rồi chuyền cho Kinglsey Coman trong tình huống anh kiến tạo để Thomas Mueller quân bình tỷ số 2-2 cho Bayern. Sau khi người ta hỏi Coman muốn gặp đội nào ở tứ kết, anh nói ngay là PSG. 

Mới 19 tuổi, Coman đã khoác áo 3 CLB mạnh nhất ở 3 giải vô địch hàng đầu châu Âu là Juventus, Bayern và PSG, đấy không phải là điều mà ai cũng có thể làm được. Trận đấu này quả thực là một món sơn hào hải vị mà chúng ta không biết bao giờ mới có dịp thưởng thức lại.

Trần Minh


Pep Guardiola chơi trò “oẳn tù tì” ở Champions League

Đó là chiến thắng của cảm xúc, chứ không phải về chiến thuật”, Pep Guardiola nói trong buổi họp báo sau trận đấu với Juventus, cố gắng hạ thấp vai trò của ông. Nhưng chính Pep, dù muốn hay không, vẫn là người phải “chịu trách nhiệm” cho sự điên rồ ở Allianz Arena.

Giống như trong trò chơi oẳn tù tì, việc suy nghĩ quá nhiều đôi khi lại có thể làm hại bạn. Sau trận lượt đi hòa 2-2 đáng tiếc ở Torino, Pep Guardiola hẳn đã mất rất nhiều thời gian và công sức dự đoán xem đồng nghiệp bên kia chiến tuyến Max Allegri sẽ “ra gì” trong trận lượt về ở Munich. Cuối cùng Guardiola vẫn... nhầm. Với việc dùng cả Alonso lẫn Vidal ở tuyến giữa, Pep hẳn đã tính đến một thế trận an toàn. Ông ra giấy. Vấn đề là, Allegri lại ra kéo.

Trong sự ngỡ ngàng của cả Guardiola, các cầu thủ Bayern lẫn mấy vạn CĐV có mặt trên sân, Juventus đã triển khai thế trận pressing nghẹt thở sâu trong phần sân của đội chủ nhà ngay từ những giây đầu tiên. Cặp trung vệ xộc xệch Kimmich - Benatia dường như không được “trang bị” để đối phó với cách chơi ấy. Ngay cả một Neuer dày dạn kinh nghiệm cũng bối rối. Và khi một cầu thủ tưởng là đáng tin cậy nhất, Alaba, cũng phạm sai lầm, thì Bayern sụp đổ như một lẽ tất yếu.

Nếu trận Bayern - Juventus là một cuộc chiến cảm xúc như Guardiola nói, thì 75 phút đầu tiên của HLV người Tây Ban Nha chỉ toàn ngạc nhiên, căng thẳng và có lẽ cả cảm giác buông xuôi, khi đồng hồ trên sân cứ lạnh lùng quay mà Bayern mãi vẫn không tìm được một lối đi khả dĩ tới khung thành của Buffon. Tuy nhiên, điều làm nên khác biệt giữa Pep với phần lớn các HLV còn lại, là ngay cả trong tình trạng tinh thần bị đè nén ấy, ông vẫn đủ tỉnh táo để đưa ra những quyết định đúng, góp phần đảo ngược số phận của trận đấu.

Ông thay Benatia bằng Bernat, kéo Alaba vào giữa để hạn chế tốc độ của Morata. Khi những pha tấn công trung lộ của Bayern trở nên vô vọng, ông thay Alonso bằng Coman để tập trung tấn công vào hai cánh, đặc biệt cánh phải, nơi Alex Sandro đã mệt mỏi vì bị Costa “quay” liên tục. Và khi đã trở lại được với trận đấu sau bàn gỡ của Mueller, ông lại rút một cầu thủ chạy cánh (Ribery) để thay bằng một tiền vệ trung tâm (Thiago). Chính Thiago đã nâng tỉ số lên 3-2 cho Bayern, sau pha phối hợp tấn công trung lộ thành công đầu tiên của Hùm xám.

Pep Guardiola đã thua trong lần “ra tay” đầu tiên với Allegri. Nhưng trong những lần sau đó, ông thắng. Một phần vì đối thủ của ông chịu nhiều hạn chế (những cầu thủ vào sân thay người của Juventus không ở cùng trình độ với những người bị rút ra vì mỏi mệt). Một phần vì ông đã gặp may, bởi không phải lúc nào một đội bóng cũng ghi được tới 2 bàn từ sở đoản (đánh đầu). Bây giờ mà cho làm lại 10 lần, có bao nhiều lần Costa và Coman tung ra được những quả tạt chính xác tới từng milimet như trước Juve?

Nhưng như người ta vẫn nói, may mắn chỉ đến với những người xứng đáng và nỗ lực. Làm gì có ai thắng được mọi lần trong trò chơi “oẳn tù tì”, quan trọng là kết quả chung cuộc thôi!

Việt Cường



Tottenham vs Dortmund, 03h05 ngày 18/3

HLV Mauricio Pochettino đã lộ rõ ý đồ “buông” Europa League ngay từ trận lượt đi. Bằng chứng là trên đất Đức tuần trước, ông đã cất rất nhiều trụ cột của Tottenham trên ghế dự bị như Harry Kane hay Eric Dier… Chính bởi vậy, Spurs đã nhận thất bại tan nát 0-3 trước Dortmund.

Đêm nay, việc Pochettino tiếp tục sử dụng đội hình phụ gần như chắc chắn sẽ được lặp lại. Lý do thứ nhất là bởi tỷ số thua 0-3 lượt đi là cách biệt quá lớn và Tottenham khó có thể ngược dòng. Lý do tiếp theo là bởi Pochettino xác định mục tiêu số 1 của Spurs mùa này là vô địch Premier League. Hiện tại, họ còn kém Leicester 5 điểm và chưa bao giờ giấc mơ vô địch nước Anh lần đầu sau nửa thế kỷ của Tottenham gần với hiện thực như bây giờ, bất kể khoảng cách vẫn còn là khá xa và Spurs đang đối diện nhiều thử thách phía, trước.

Trong hoàn cảnh đó, dĩ nhiên Spurs không được đánh giá cao bằng Dortmund. Đội bóng nước Đức đang có phong độ cực cao khi thắng 17, chỉ thua 1/20 trận gần nhất. Trên sân khách, Dortmund cũng thể hiện được bản lĩnh khi thắng 12, chỉ thua 4/20 trận gần nhất. Trước một Tottenham chỉ sử dụng đội hình phụ, một chiến thắng dễ dàng nữa nhiều khả năng sẽ lại thuộc về đại diện nước Đức. Và đồng nghĩa họ sẽ có tấm vé dự tứ kết Europa League.

ĐẶC BIỆT
Tối thiểu 1 bàn hiệp 1
17/20 trận gần nhất của Tottenham có tối thiểu 1 lần lưới rung. 15/20 trận gần nhất của Dortmund có kịch bản tương tự. NHM nên đợi sau 15 phút đầu rồi đặt niềm tin vào tỷ lệ ít nhất 1 bàn hiệp 1. 

ĐỘI HÌNH DỰ KIẾN
Tottenham: Vorm; Trippier, Wimmer, Dier, Davies; Mason, Carroll; Lamela, Dembele, Chadli; Son.
Dortmund: Weidenfeller; Piszczek, Bender, Hummels, Schmelzer; Weigl; Durm, Mkhitaryan, Castro, Reus; Aubameyang. 

DỰ ĐOÁN: 1-2


Juventus, giữa muôn vàn tiếc nuối...

Khi tiếng còi cuối cùng của trọng tài cất lên trên sân Allianz Arena, đối với không ít người hâm mộ calcio, lưỡi của họ có vị đắng ngắt. Đội bóng mạnh nhất nước Ý hiện tại đã chỉ còn cách chiến thắng đúng ba phút, trước khi một sai lầm của Evra khiến Juve phải trả giá bằng bàn gỡ 2-2 ở phút 90+1, để rồi đội bóng sụp đổ ở hiệp phụ.

Nếu có một điều tiếc nuối lớn nhất trong đêm Munich, thì đấy hẳn là những gì gắn liền với cái tên Alvaro Morata. Chân sút người Tây Ban Nha, "re delle coppe" (vua đá Cúp), theo như cách mà báo chí Ý đã gọi như thế, là hình ảnh thể hiện tất cả về Juventus trong trận lượt về, vừa là thiên đường theo nghĩa đã tạo điều kiện cho Cuadrado nhân đôi cách biệt sau một cú "trượt tuyết" qua ba đối thủ, vừa là địa ngục, khi anh bỏ lỡ những cơ hội để ghi thêm bàn thứ ba và cũng là quyết định để hạ gục đội bóng Đức, trước khi bị Allegri thay ra, và từ đó, trận đấu đi theo một hướng khác, chết chóc cho Juve.

Không còn nghi ngờ gì nữa, quyết định rút Morata ra sân ở hiệp 2, khi Juve vẫn còn đang dẫn 2-0, là một toan tính sai lầm nghiêm trọng của vị HLV người Livorno. Không phải ai khác mà chính Morata đã liên tục gây áp lực lên hàng thủ Bayern nhờ sự cơ động và khôn ngoan trong di chuyển không bóng, buộc họ nhiều lần mắc sai lầm. Sự trở lại với phong độ cao của anh (chính Morata đã tạo điều kiện để Sturaro gỡ hòa 2-2 ở lượt đi) là một tin tốt lành, bởi khi Dybala chấn thương, Zaza non nớt và Mandzukic bị đầy lên ghế dự bị, thì chính kinh nghiệm ở Cúp Châu Âu của Morata là điều khiến tất cả hy vọng.
Anh đã không làm ai thất vọng, khi đưa Juve dẫn trước 2-0, đã khiến các juventino nghĩ đến một chiến công lớn lao trên đất Đức, đã làm cho tất cả ảo tưởng. Khi tỉ số đang là 2-0, anh đã ghi một bàn thắng sau đó bị trọng tài bác bỏ do một lỗi việt vị không hề tồn tại, anh cũng bỏ lỡ một cơ hội ngàn vàng nữa trong một pha phản công thần tốc ở đầu hiệp 2. Thế rồi Allegri rút anh ra, không lâu trước khi Lewandowski gỡ lại một bàn và Bayern ghi thêm ba bàn nữa sau đó nữa. Đêm anh hùng của Juve trở thành một đêm bẽ bàng.

Morata ngồi trên ghế dự bị và chết lặng trong những suy nghĩ mông lung. Cả thế giới Juve đảo lộn bởi một chiến thắng đã tuột khỏi tầm tay vì những sai lầm. Giá như Allegri không rút Morata sớm đến thế, tạo điều kiện cho Bayern dồn toàn lực lên tấn công, khi Mandzukic không tạo ra được sức ép như Morata đã từng. Giá như Evra đừng cố rướn người và để mất bóng ở cuối giờ thi đấu chính thức, khi anh không còn sức nữa và trước đó đã thỉnh thoảng mắc sai lầm trước một Coman khỏe khoắn, nhanh nhẹn, và lao vào cánh trái của Juve như một kẻ hăm hở cầm súng đi tàn sát.
Giá như Allegri có thể bịt chặt biên trái mà Evra đã không còn đủ sức để che chắn. Giá như Juve không mắc phải những sai lầm chết người từ sự thiếu tập trung để dẫn đến những bàn thua cuối cùng. Sự hoàn hảo trong chiến thuật của Allegri ở hiệp 1 (bố trí Morata đá cắm, cặp tiền vệ Hernanes và Khedira án ngữ trung tuyến, tạo điều kiện cho Pogba chơi tự do) đã bị phá vỡ ở hiệp 2, từ những toan tính sai lầm của Allegri, lỗi lớn của Evra và đương nhiên, sự quật cường của đội bóng Đức.

Nhìn cách thay người của Guardiola ở hiệp 2 là cũng có thể hiểu được tại sao cục diện thay đổi mang tính quyết định, sau khi HLV Bayern nhìn ra được vấn đề của một Allegri quá cầu toàn. Tung vào sân Coman, Guardiola đã đánh cược thành công vào sức trẻ, tốc độ và khả năng càn lướt của người mà mùa trước còn khoác áo Juve. Một quyết định dũng cảm khi làm đội bóng mất cân bằng nhưng lại đem đến thắng lợi, được tiếp tay bởi việc rút Morata ra đã khiến Juve không còn sức sống trên hàng công.
Đưa vào sân Thiago, Guardiola chặn toàn bộ đường tiến của Juve ở tuyến giữa và chiếm lĩnh khoảng không gian mà Sturaro, thừa dũng cảm nhưng thiếu mưu trí, đã để lộ ra. Chính sự mạo hiểm cần thiết đã khiến Guardiola đảo ngược được thế thua và giành được một chiến thắng đầy kịch tính, điều mà Allegri chưa làm được, một phần bởi ông không đủ sự điên rồ cần thiết, phần nữa bởi chính ông cũng không có những phương án nhằm đem đến những thay đổi mang tính bước ngoặt như Guardiola. Lượt đi, sự mạo hiểm trong thay người đã giúp Allegri lật ngược thế thua. Nhưng lượt về, ông không còn đủ tỉnh táo trong những thay đổi nhân sự trong trận nữa.

Sau trận lượt đi, tôi đã đặt một dấu hỏi, rằng liệu màn trình diễn quật cường sau khi bị dẫn 0-2 trên sân Juventus ấy là sự khởi đầu hay là kết thúc của một vở opera bất hủ. Câu hỏi ấy được đặt ra mà không có câu trả lời ngay lúc ấy, bởi xen lẫn sự kì vọng vào bản lĩnh tuyệt vời của một đội bóng đã kinh qua chiến trận Châu Âu dưới tay Allegri là những suy nghĩ tới khả năng có thể xảy ra những điều tệ hại nhất.
Điều tệ hại ấy, tiếc thay, lại xảy ra khi trận đấu chỉ còn vài phút, sau khi đã tạo ra một ảo tưởng lớn lao bằng hai bàn thắng trong hiệp 1, và đã chống cự dữ dội trong hiệp đấu thứ hai. Thật tiếc khi phải chứng kiến những điều này, và còn tiếc hơn nữa khi phải nói thẳng rằng, bản thân những sai lầm của trọng tài trong cả 2 trận lượt đi và về đã khiến Juve chịu quá nhiều thiệt thòi. Juve không xứng đáng bị đối xử như vậy.

Nhưng xét cho cùng, Juve đã thua, vì Bayern rõ ràng mạnh hơn họ. Bóng đá Ý là như thế, luôn đưa tất cả lên đỉnh cao của sự hy vọng, và khi niềm hy vọng có thể cân đong đo đếm được bằng số phút, thậm chí giây, như ở chung kết EURO 2000, là bắt đầu của những bi kịch đau đớn rất khó có thể nào lắng dịu. Juve là như thế, đã chơi tuyệt vời và mạnh mẽ, nhưng vẫn thất bại ở phút cuối cùng, theo cái cách mà họ ít khi phải hứng chịu ở cấp Châu Âu. Nhưng có một sự thật, là Juve hiện tại không còn mạnh mẽ và hứng khởi như ở mùa trước nữa, nhất là ở giai đoạn này, khi họ đang kém cùng kì mùa trước tại Serie A 3 điểm và đã bị loại ở vòng 1/8. Chiều sâu của đội hình hiện tại cũng không bằng mùa trước.
Sẽ chẳng có gì ngạc nhiên khi sau thất bại đau buồn này, người ta sẽ lại nhắc đến khả năng Allegri ra đi, sau khi giành được một Scudetto nữa. Khả năng này rất lớn, bởi không ai vượt mặt được Juve trên đấu trường quốc nội. Ngay cả việc giành Cúp Italy bằng việc đánh bại một Milan đang lủng củng cũng không phải là điều bất khả thi. Một cú đúp quốc nội, tuy nhiên, không thể nào xoa dịu được những nỗi đau ở Cúp Châu Âu. Mùa trước, Juve đã chơi một tiếng ngang ngửa với Barca ở chung kết Champions League trước khi sụp đổ. Mùa này, họ chỉ còn kém vòng tứ kết đúng 3 phút nữa.
Một Juve mới mẻ sẽ trở lại Châu Âu mùa sau, có lẽ với một thuyền trưởng khác, người không có tên Allegri....


02h45 ngày 17/3, Bayern Munich - Juventus (lượt đi 2-2): Cuộc lật đổ ngoạn mục của Juve?

Hòa 2-2 ở lượt đi là tỉ số bất lợi với Juve. Nếu trước một đối thủ khác, họ phải tấn công trên sân khách để kiếm được chiến thắng ở lượt về. Nhưng vì đây là Bayern, đội bóng luôn lấy tấn công làm phòng ngự của Pep Guardiola, Juve sẽ mặc định đá phòng ngự phản công.

Không có bóng, Bayern luôn bất an
Dẫn bàn đã rất sâu hay cần ghi thêm 3 quả nữa, Pep Guardiola vẫn luôn yêu cầu cầu thủ Bayern phải tấn công trước bất cứ đối thủ nào. HLV người Tây Ban Nha tóm gọn mọi khía cạnh của một trận bóng đá về thứ cơ bản nhất của nó: Quả bóng. Theo ông, cầu thủ phải cầm bóng thật chắc chắn để tấn công, và nếu mất thì phải pressing giành lại ngay trong khoảng thời gian tối đa 6 giây.

Sự cực đoan tăng cao tới mức, Pep nói “không hài lòng” khi Bayern hạ gục Arsenal tới 5-1 ở vòng bảng Champions League mùa giải này. Trận đấu đó, đội bóng Đức “chỉ” kiểm soát bóng 66% thời lượng, trong khi Guardiola bảo: “Toàn bộ những gì tôi muốn là cầm bóng… 100%”. Ông phàn nàn về việc học trò cho Arsenal “quá nhiều cơ hội phản công”, và nói khi trở về, “chắc chắn sẽ cải thiện điểm yếu này”.

Tất cả các bài tập quan trọng nhất của Bayern đều là với bóng. Họ thả lỏng với bóng, khởi động với bóng và bài phổ biến nhất là chia đôi đội hình thi đấu đối kháng.
Cầm bóng, theo quan điểm của trường phái Hà Lan, là cách phòng ngự hay nhất, và pressing để giành bóng là một trong những cuộc cách mạng mà Guardiola phát triển từ những năm tháng ở Barcelona.
Mùa này, Bayern Munich mới chỉ ghi đúng 1 bàn từ phản công, so với 47 từ tấn công bóng sống, và mới ghi 4 bàn từ bóng chết. Để so sánh, các thông số này thời Jupp Heyckes mùa giải 2012-13 là 64 từ bóng sống, 9 từ phản công và 17 từ bóng chết. Tức là: Khi tấn công chủ động bằng giải pháp kiểm soát bóng độc nhất, thì Bayern trở thành tập thể chỉ có một cách chơi.
Nó góp phần tạo ra rủi ro khủng khiếp bên phần sân nhà: Khi tấn công tổng lực, Bayern chỉ để 3 cầu thủ phòng ngự ở lại (chưa tính thủ môn Neuer). Họ chấp nhận canh bạc mà họ là chủ sòng, và trận lượt đi chứng tỏ khi các phương án pressing từ trên cao thất bại, và cầu thủ xuống sức sau 60 phút ép Juve điên đảo, Bayern rất dễ bị tổn thương.
Juventus và bài học Mainz, Moenchengladbach
Bản thân Juventus mùa giải trước, đặc biệt trận lượt về vòng Tứ kết Champions League thắng Dortmund 3-0, đã là một tấm gương của bóng đá phản công. Nhưng nếu cần lấy ra những tấm gương đã hạ Bayern mùa này trong thế yếu thì cũng không phải không có.
Bayern đã thua Moenchengladbach (1-3) và Mainz (1-2) mùa giải này với cùng một kịch bản: Cầm bóng vượt trội (Mainz thậm chí chỉ kiểm soát bóng 26% ở sân Allianz), không tận dụng được cơ hội và thua trước đối thủ phòng ngự với 5 hậu vệ.
Giải pháp dùng 5 hậu vệ là để phong tỏa các pha tấn công biên. Trong hệ thống 4-1-4-1, với tiền vệ tấn công Douglas Costa thường xuyên dạt cánh, Bayern thường có ít nhất 3 cầu thủ xuyên phá vào nách hàng thủ đối phương. Mainz và Gladbach do đó đều dùng 3 cầu thủ lùi sâu ở mỗi bên cánh chặn Bayern. Khi có bóng, họ tấn công vào chính hai cánh đã dâng cao của Bayern, và Mainz là một điển hình của giải pháp này.
Juventus thời Max Allegri thường kiểm soát bóng chậm rãi trước các đội yếu. Nhưng khi phải nhường bóng cho đối thủ, họ là một biệt đội phản ứng nhanh. Trận này, Paulo Dybala và Mario Mandzukic chấn thương, nhưng Juve vẫn còn Alvaro Morata, Juan Cuadrado và Pereyra rất tốc độ bên trên. Đá 3 hay 5 hậu vệ cũng không phải vấn đề với họ, bởi Juve thời Max Allegri có thể thi đấu với rất nhiều sơ đồ.
Nói thế không có nghĩa là khẳng định chiến thắng chắc chắn cho Juve ở trận này, hoặc lợi thế cho họ. Không thể ảo tưởng được, bởi Juve rõ ràng bất lợi. Nhưng nói thế để chỉ ra rằng cánh cửa Tứ kết chưa hẳn đã khép với đại diện của Italy. Họ phải cực kì kiên nhẫn trước đội Bayern duy mỹ đến cực đoan này, khôn ngoan và cần một chút may mắn để thành công.


Ibrahimovic & những con số không tưởng

Dường như ở tuổi 34, Zlatan Ibrahimovic mới đang ở đỉnh cao trong sự nghiệp của mình. Chức vô địch Ligue 1 mới nhất tạo ra vô số kỷ lục đáng nhớ với siêu tiền đạo này

Ibra được miêu tả ra sao? “Một con quái vật nhưng là con quái vật đáng yêu”, HLV Laurent Blanc hài hước nói về cậu học trò. Quả thật, chẳng người bình thường nào hiệu quả được như Ibra ở tuổi 34. Trong năm thứ 4 tại Paris, hiệu suất làm bàn tại Ligue 1 của anh đạt 1,13 bàn/trận, cao nhất so với các mùa còn lại: 2012/13 (0,88), 2013/14 (0,78) và 2014/15 (0,79).

Trong 27 bàn tại Ligue 1 mùa này, Ibra ghi 24 bàn trong vòng cấm. Với hơn 88% tổng bàn thắng được thực hiện ở khu cấm địa đối phương, trung phong người Thụy Điển tỏ ra ngày càng sắc sảo theo thời gian. Sự thính nhạy còn được thể hiện khi có 6 bàn trong cự ly 5m50. So với "vua vòng cấm" Thomas Mueller, người đã ghi cả 19 bàn tại Bundesliga mùa này trong khu vực 16m50, Ibra thậm chí còn vượt xa. 

Chưa kể, trung phong 34 tuổi giờ kiêm cả nhiệm vụ làm bóng trên hàng công. Không chỉ băng băng đoạt danh hiệu Vua phá lưới Ligue 1 lần thứ 3 (hơn người thứ 2 là Edison Cavani đến 13 bàn), Ibra còn đang chia sẻ danh hiệu vua kiến tạo với Di Maria khi có cùng 11 lần tạo cơ hội cho đồng đội lập công. Không dừng lại ở đó, anh còn 23 đường chuyền mở toang cơ hội tấn công cho đội nhà.

Ibra đã vô địch giải quốc nội ở 4 quốc gia mình đặt chân qua là Hà Lan, Italia, Tây Ban Nha và Pháp. Với Ligue 1, Ibra lập kỷ lục khi có 4 lần đăng quang liên tiếp và đó cũng là số chức VĐQG nhiều nhất mà anh có với 1 CLB. Cùng với đó, cái duyên với con số 4 còn thể hiện khi anh có lần đầu tiên ghi 4 bàn tại Ligue 1 trong chiến thắng 9-0 trước Troyes.   


PSG MẠNH NHẤT LỊCH SỬ LIGUE 1

Chiến thắng kinh hoàng 9-0 trên sân của Troyes ở vòng 30 đêm qua giúp PSG nới rộng khoảng cách với đội nhì bảng Monaco tới 25 điểm. PSG khẳng định là họ vua của các vị vua, khi trở thành đội bóng vô địch sớm nhiều vòng đấu nhất lịch sử (8 vòng) ở cả 5 giải đấu hàng đầu châu Âu. PSG mùa này là phiên bản hoàn thiện nhất dưới thời giới chủ Qatar.

MẠNH NHẤT LỊCH SỬ LIGUE 1

Hạ gục Troyes, đội bóng chưa từng thắng trên sân nhà De l’Aube mùa này là điều không có gì đáng chú ý ở thời điểm hiện tại với PSG. Song điều quan trọng nằm ở chỗ, chiến thắng ấy giúp thầy trò HLV Laurent Blanc khẳng định rằng họ không có đối thủ cạnh tranh xứng đáng cho ngai vàng bóng đá Pháp. Monaco ư? Đã quá xa rồi cái thời mà đội bóng Công quốc ném tiền qua cửa sổ để “mua” danh hiệu. Marseille ư? Không còn HLV Marcelo Bielsa và sức mạnh tài chính, đội bóng phố cảng chỉ còn là gã khổng lồ bằng giấy. Lyon ư? Mãnh sư đang trong giai đoạn chuyển giao thế hệ và chủ tịch Jean-Michel Aulas đã chuyển hướng đi mới cho đội nhà…

Thế còn các hiện tượng? Chắc chắn còn rất lâu nữa mới lại có một Montpellier “xuất chúng” như mùa 2011/12 để chặn bước tiến của các nhà ĐKVĐ Ligue 1. Trong khi chờ đợi các đại gia trở lại và ngựa ô xuất hiện, giới mộ điệu Pháp hãy cứ chiêm ngưỡng vẻ đẹp của PSG. Không phải lúc nào cũng lung linh, kỳ vĩ, nhưng rõ ràng PSG của Blanc là một đội bóng rất ổn định cả về con người lẫn lối chơi. Từ sau khi được giới chủ Qatar tiếp quản CLB tháng 5/2011, hiếm khi nào đội chủ sân Công viên các Hoàng tử không thắng 3 trận liên tiếp, hoặc có những cú vấp ngã không thể tha thứ.

PSG hậu 2015/16 có thể đối mặt với một cơn suy thoái, tùy thuộc vào cách họ đối phó với những mất mát to lớn về lực lượng ra sao ở kỳ chuyển nhượng Hè 2016. Một chu kỳ sắp kết thúc và rất có thể PSG mùa này sẽ không còn viên mãn như mùa này, đồng thời phải đối mặt với rất nhiều khó khăn, thách thức mới. Việc cần làm trước mắt của BLĐ PSG có lẽ sẽ là khẳng định “chủ quyền” với những ngôi sao Marco Verratti, Angel di Maria, Blaise Matuidi, Serge Aurier, David Luiz… chấm dứt tư tưởng muốn ra đi của các ngôi sao trẻ thi đấu rất lên chân ở mùa này như Adrien Rabiot, Layvin Kurzawa và thuyết phục các chuyên gia kỹ thuật Javier Pastore, Lucas Moura tiếp tục đồng hành cùng CLB.


Man United vs West Ham, 23h00 ngày 13/3: Nỗi đau của Old Trafford

M.U dưới thời HLV Louis van Gaal thật mong manh. Cứ khi nào hy vọng được nhen lên thì họ lập tức trở lại với bộ mặt thất vọng. Đêm nay, trước West Ham cực kỳ ổn định, một thất bại nữa đang chờ đón Quỷ đỏ. Old Trafford còn phải chịu nỗi đau với Van Gaal đến bao giờ?

3 chiến thắng liên tiếp trước Shrewsbury Town, Midtjylland và Arsenal đã lôi M.U từ địa ngục lên mặt đất. Trong đó, thắng lợi 3-2 trước Pháo thủ ở Premier League hôm 28/2 thực sự là… cú sốc với ngay cả những CĐV Quỷ đỏ. 

Bởi không ai nghĩ rằng với đội hình tan nát vì chấn thương, với rất nhiều cầu thủ trẻ lâm trận tại Old Trafford, M.U lại có thể thắng một Arsenal đủ binh hùng tướng mạnh. Vì thế, chiến thắng đó đã từng được hy vọng là bước ngoặt để đưa M.U cũng như Van Gaal trở về từ cõi chết. 

Tuy nhiên, vẫn như rất nhiều lần từ đầu mùa giải, cứ khi nào tia sáng niềm tin mới được nhen lên, M.U lập tức trở lại với con đường diệt vong. Vận may đã đứng cạnh Quỷ đỏ để giúp họ giành 3 điểm trước Watford. Nhưng khi vận may ngoảnh mặt, đội quân của Van Gaal lập tức nhận 2 thất bại liên tiếp trước West Brom và Liverpool. 

Trong đó, trận thua 0-1 trước West Brom hôm 6/3 vừa qua mới là lần đầu M.U trắng tay tại The Hawthorns trong lịch sử Premier League. Còn thất bại 0-2 trước Liverpool tại Europa League đơn giản là không thể tồi tệ hơn. 

Paul Scholes phải dùng đến từ “hỗn loạn” để miêu tả về màn trình diễn của đội bóng cũ. Đó cũng là 90 phút mà Quỷ đỏ bị cho là đã phản bội truyền thống, khi chấp nhận đầu hàng từ quá sớm.

Hai trận thua gần nhất đã đẩy cuộc khủng hoảng ở Old Trafford ngày càng trầm trọng hơn. Ở Premier League, họ tụt xuống vị trí thứ 6. Còn ở Europa League, giải đấu mà M.U mang rất nhiều hy vọng vô địch để giành 1 vé dự Champions League mùa sau, họ cũng đứng trước nguy cơ bị loại cực lớn. 

Giới chuyên môn không nhận ra bất kỳ thứ ánh sáng nào trên con đường mà Quỷ đỏ đang đi. Những người hùng từ trên trời rơi xuống như Marcus Rashford 1 mùa chỉ xuất hiện giỏi lắm 1 lần. Van Gaal không thể chờ đợi vào một “Rashford mới” và nếu cứ đá như hiện tại, M.U sẽ không thể thắng nổi đối thủ nào, trừ những đội bóng đang ở nhóm xuống hạng. 

OLD TRAFFORD CÒN ĐAU ĐẾN BAO GIỜ?

Sau thất bại 0-2 trước Liverpool ở Europa League, FA Cup đang trở thành niềm hy vọng cuối của M.U để cứu vãn 1 mùa giải trắng tay. Tuy nhiên, ngay cả ở đấu trường này Quỷ đỏ cũng khó lòng tiến sau khi đối thủ đêm nay là West Ham.

Nếu là West Ham của những mùa giải trước, M.U sẽ chẳng có gì phải quá lo lắng. Bởi Quỷ đỏ đã bất bại 10 lần đụng độ gần nhất với West Ham, giành 6 chiến thắng. Nhưng West Ham bây giờ đã thay da đổi thịt. 

Ở Premier League, đội bóng thành London còn vượt mặt M.U để giành vị trí thứ 5. Từ đầu mùa giải, West Ham cũng chơi với phong độ cực kỳ ổn định. 20 trận gần nhất, họ chỉ thua 2 nhưng giành 9 chiến thắng. Tuần trước, West Ham vừa ngược dòng thắng ấn tượng 3-2 ngay trên sân của Everton.

Quan trọng hơn cả, West Ham đang chơi cực tốt khi đối đầu các đội bóng lớn mùa này. Trong 7 lần đụng độ Big Five từ đầu mùa, West Ham bất bại, giành 5 chiến thắng. Ở lần gần nhất đến Old Trafford, họ cũng đã khiến M.U phải chấp nhận tỷ số hòa 0-0. 

Chẳng nói đâu xa, lượt đấu trước ở FA Cup thì chính West Ham đã xuất sắc loại Liverpool, đối thủ vừa cho M.U nhận thất bại tâm phục khẩu phục ở Europa League. Nói vậy để thấy, thầy trò HLV Slaven Bilic đủ sức cho M.U ôm hận đêm nay. 

Con đường mà Van Gaal đang đi là con đường diệt vong. Vấn đề là Old Trafford phải chịu đựng Van Gaal, phải chịu đau đớn đến bao giờ nữa? 

DỰ ĐOÁN: 1-2 


Palermo vs Napoli, 02h45 ngày 14/3: “Hổ đói” Napoli

Napoli đã bị Juventus gia tăng khoảng cách lên 6 điểm sau khi Bà đầm già đánh bại Sassuolo 1-0 ở trận đấu sớm vòng 29. Điều này sẽ khiến cho thầy trò HLV Maurizio Sarri chịu áp lực chiến thắng nặng nề hơn khi gặp Palermo đêm nay.

Tuy nhiên với lực lượng hiện có, xem ra Napoli sẽ không khó đánh bại được Palermo. Thầy trò HLV Sarri đang có dấu hiệu vùng lên, sau khi bị loại ở Europa League và giờ họ chỉ phải tập trung cho cuộc chạy đua với Juventus ở Serie A. Cuối tuần trước họ đã có chiến thắng đầu tiên sau 6 trận chỉ biết hòa và thua, khi vượt qua Chievo 3-1. 

Thành tích sân khách gần đây của Napoli không tốt, khi CLB này hòa 1 và thua 2 ở 3 trận vừa qua, song là do họ gặp toàn đối thủ mạnh: Juventus (0-1), Villarreal (0-1) và Fiorentina (1-1). Thực tế, Napoli đã thắng tới 6/7 trận làm khách trước đó.

Trong khi Palermo lại đang thi đấu yếu ớt và chưa có dấu hiệu cải thiện được sức mạnh. CLB đang ngụp lặn ở phía dưới BXH này chỉ biết hòa và thua ở 7 trận gần đây. Trên sân nhà, họ còn có tới 5 lần trắng tay ở 8 trận gần đây.

Napoli được hành quân tới sân của Palermo với lực lượng đầy đủ, khi không có bất cứ cầu thủ nào chấn thương hay bị treo giò. Việc không còn chơi ở Europa League còn đang giúp các ngôi sao hàng đầu của họ như Hamsik, Callejon, Insigne và đặc biệt Higuain có thời gian dưỡng sức. Họ đang giống như những con “hổ đói” rất thèm khát chiến thắng. Bởi vậy, “con mồi” Palermo khó tránh khỏi thất bại đêm nay, thậm chí với tỷ số cách biệt.

ĐẶC BIỆT
Trên 2 bàn
9/10 trận gặp nhau gần đây giữa 2 CLB tại Palermo và 6/8 trận sân nhà vừa qua của Palermo đều có trên 2 bàn. Việc Palmero cần điểm và Napoli khát thắng cũng khiến trận đấu có nhiều bàn.

ĐỘI HÌNH DỰ KIẾN
Palermo: Sorrentino; Struna, Cionek, Gonzalez, Pezzella; Hiljemark, Jajalo; Chochev,Vazquez, Quaison; Gilardino.
Napoli: Reina; Hysaj, Albiol, Koulibaly, Ghoulam; Allan, Jorginho; Hamsik, Callejon, Insigne; Higuain.

DỰ ĐOÁN: 2-4



3 CỘT MỐC VẪY GỌI HIGUAIN

3 CỘT MỐC VẪY GỌI HIGUAIN

Gần như chắc chắn ngôi Vua phá lưới Serie A mùa này sẽ thuộc về Higuain, nhưng vẫn có 3 cột mốc quan trọng đang chờ anh chinh phục. Đơn giản nhất, chỉ cần một lần ăn mừng đêm nay trước Palermo, Higuain sẽ chạm kỷ lục ghi bàn của chính mình, san bằng thành tích 27 bàn tại La Liga dưới màu áo Real Madrid mùa 2009/10. 

Tiếp đó, anh sẽ hướng đến cột mốc 30 pha lập công tại Serie A, điều mà suốt từ mùa giải 1959/60 tới nay, chỉ có mỗi Luca Toni mùa 2005/06 làm được (31 bàn). Đây cũng là mục tiêu nằm trong tầm tay của chân sút người Argentina nếu nhìn lại hiệu suất làm bàn khủng khiếp của anh kể từ đầu mùa.

Nhưng mục tiêu chót mới là quan trọng, nếu đạt được sẽ đưa Higuain lên tầm huyền thoại của giải đấu. Đó là kỷ lục ghi bàn trong cả mùa giải được Gunnar Nordahl (Milan) lập ở mùa 1949/50 với 35 pha lập công. Để bắt kịp thành tích của cố danh thủ người Thụy Điển, Higuain cần tới 9 pha lập công/10 trận còn lại của mùa giải. 

Higuain có lợi thế nhất định trong hành trình đuổi theo Nordahl. Đó là việc Napoli giờ chỉ còn duy nhất mặt trận Serie A để chiến đấu, toàn đội có thể tập trung tất cả sức lực cho mục tiêu Scudetto, đi kèm với nó là thành tích cá nhân của Higuain. Tuy nhiên, chỉ có sự nỗ lực của El Pipita mới giúp anh với đến những đỉnh cao.

El Pipita vừa trực tiếp đảm nhận trách nhiệm ghi bàn, vừa thúc giục toàn đội tiến lên. Còn đồng đội thì cứ nhìn vào sự lăn xả của Higuain để noi theo. Ngay cả thủ quân Marek Hamsik cũng không có thể có được tầm ảnh hưởng như Higuain tại sân San Paolo lúc này. 

Những kỷ lục cá nhân của Higuain sẽ giảm bớt giá trị nếu Napoli không thể giành Scudetto sau 26 năm chờ đợi. Nhưng CLB miền Nam khó có thể vươn đến mục tiêu ấy, nếu El Pipita không thể duy trì mạch săn bàn vừa mới được khơi lại…


PSG có thể vô địch Ligue I ngay đêm nay

AS Monaco là niềm hy vọng duy nhất của Ligue 1 có thể bám đuổi và ngăn chặn PSG đăng quang sớm nhất có thể. Tuy nhiên, đội bóng Công quốc chứng tỏ họ không xứng đáng với niềm vinh dự ấy.
Bởi thực tế thời gian vừa qua, đội bóng của HLV Laurent Blanc có 2 cú sảy chân đáng tiếc, gồm trận thua 1-2 trước Lyon và trận hòa không bàn thắng trên sân nhà trước Montpellier. Song Monaco không thể tận dụng được những sai lầm đáng tiếc ấy để thu hẹp khoảng cách với đội ĐKVĐ. Nếu PSG chỉ giành 1/6 điểm tối đa ở 2 trận đó, thì Monaco cũng chẳng khá hơn mấy với 2/6 điểm ở 2 vòng gần nhất.

Và lần này, cơ hội thuộc về đội chủ sân Công viên các Hoàng tử. Do Monaco bị Reims cầm hòa 2-2 tại Louis II ở trận đấu sớm rạng sáng qua, PSG sẽ vô địch luôn nếu thắng trận tại Troyes đêm nay. Đây là vương miện vô địch lần thứ 4 liên tiếp của PSG dưới triều đại Qatar. 

Trong trường hợp hạ gục đội bét bảng Troyes, đội bóng Thủ đô sẽ có 77 điểm, nhiều hơn Monaco đang xếp thứ 2 tới 25 điểm. Mà Ligue 1 2015/16 chỉ còn 8 vòng đấu, nếu thắng tất cả, Monaco cũng chỉ có thể đạt được 24 điểm để nâng tổng điểm cuối mùa là 76. 

Như vậy, PSG sẽ thiết lập kỷ lục mới ở 5 giải VĐQG hàng đầu châu Âu, khi đăng quang trước 62 ngày - tương đương với hơn 2 tháng và sớm 8 vòng. Cần nhớ rằng, mùa 2013/14, Bayern Munich cũng “chỉ” đoạt chức vô địch Bundesliga vào ngày 25/3 và sớm 7 vòng mà thôi (thực tế số trận tại giải VĐQG Đức là 34, kém 4 giải còn lại 4 trận vì sân chơi này chỉ có 18 đội). 

Trong trường hợp tệ nhất (không thắng tại Troyes), PSG vẫn có thể vô địch sớm hơn Bayern cách đây 2 mùa khi vòng tới họ sẽ gặp chính Monaco trên sân nhà vào ngày 21/3 tới (lượt đi PSG thắng 3-0 tại Louis II).

“Chúng tôi không thi đấu vì các kỷ lục. Nhưng rõ ràng việc thiết lập những cột mốc mới sẽ giúp PSG chơi hưng phấn và quyết tâm hơn. Chúng tôi muốn giải quyết Ligue 1 sớm nhất có thể”, HLV Blanc không giấu giếm tham vọng của đội nhà.



Arsenal vs Watford, 20h30 ngày 13/3: FA Cup giờ đây là mục tiêu sống còn

Về lý thuyết, Arsenal hiện nay vẫn còn khả năng đoạt cú ăn ba danh hiệu ở mùa giải 2015/16. Thế nhưng, con đường tiến thân của họ ở các đấu trường Champions League và Premier League chỉ còn rất hẹp. 

Sau thất bại 0-2 trước Barcelona trên sân nhà ở lượt đi, Arsenal cần một phép màu mới có thể góp mặt tại tứ kết Champions League. Còn tại mặt trận Premier League, thầy trò HLV Arsene Wenger sắp trở thành kẻ chầu rìa, bị đội dẫn đầu bỏ xa với khoảng cách 8 điểm.

Trong bối cảnh hiện nay, FA Cup là đấu trường giàu tiềm năng nhất đối với Arsenal. Các đối thủ còn lại của họ ở mặt trận này như Chelsea, Man United… đều không quá nguy hiểm. Ngoài ra, Pháo thủ rất có duyên với FA Cup. Chính sân chơi này đã giúp cho HLV Wenger tránh được hai mùa giải trắng tay liên tiếp gần đây.

Giữa tuần qua, Arsenal đã kết thúc chuỗi 5 trận không biết chiến thắng bằng màn trình diễn ấn tượng đè bẹp Hull với tỷ số 4-0 ở trận đá lại vòng 5 FA Cup. Niềm cảm hứng này sẽ trở thành điểm tựa quan trọng để họ tiếp tục tiến lên trên chặng đường phía trước. Sự chính xác và hiệu quả của cả mặt trận tấn công lẫn phòng ngự trong trận đấu với Hull cho thấy, Pháo thủ đã sẵn sàng cho công cuộc hồi sinh.

Trong khi Arsenal đang trên đà hồi sinh, thì các vị khách lại có dấu hiệu sa sút. Tình trạng thiếu chiều sâu lực lượng khiến cho Watford thường xuyên phải cày ải với gần như một đội hình. Chính điều đó đã làm cho các trụ cột như Troy Deeney, Odion Ighalo, Etienne Capoue… xuống sức. Hậu quả là Watford không còn giữ được những pha phản công sắc lạnh như hồi đầu mùa giải. Họ đã trải qua 3 trận liên tiếp không thắng trên tất cả các đấu trường.

Đêm nay, nhiều khả năng Watford sẽ phải đón nhận thất bại thứ 7 liên tiếp trước Arsenal, để đưa thầy trò Wenger tiến gần tới danh hiệu vô địch FA Cup.

Thông tin
Arsenal: Aaron Ramsey, Oxlade-Chamberlain, Petr Cech, Santi Cazorla, Jack Wilshere và Tomas Rosicky chấn thương. Khả năng ra sân của Laurent Koscielny còn bỏ ngỏ.
Watford: Joel Ekstrand và Jose Manuel Juardo chấn thương. Craig Cathcart có thể trở lại thi đấu.
Arsenal thắng theo châu Á 4/8 trận vừa qua.
Watford không thắng theo châu Á 4/5 trận gần đây.
Watford không thắng theo châu Á 3/6 trận sân khách gần nhất.

Đặc biệt
Tổng bàn thắng lẻ
Trong 8 trận vừa qua của Watford, có 7 trận kết thúc với tổng bàn thắng là số lẻ. 4/5 cuộc đối đầu gần đây giữa Arsenal và Watford cũng có số bàn thắng không chia hết cho 2. Đây là cơ sở để tin rằng tổng bàn thắng lẻ sẽ xuất hiện trận này.

Đội hình  dự kiến
Arsenal: Ospina; Bellerin, Gabriel, Mertesacker, Monreal; Flamini, Coquelin; Walcott, Oezil, Sanchez; Giroud.
Watford: Gomes; Nyom, Ake, Proedl, Paredes; Watson, Capoue, Abdi, Anya; Ighalo, Deeney.

DỰ ĐOÁN: 3-1


18h30 ngày 13/3: Khoảng lặng của Milan

Họ giờ đây kém đội đứng thứ 3 là Roma tới 9 điểm. Cách biệt đó không dễ san lấp trong bối cảnh các đội phía trên đều đang thi đấu rất ổn định.

Thất bại trên sân của Sassuolo không cho thấy những vấn đề ở tầm vĩ mô của Milan. Song những bước chạy mệt mỏi nơi đôi chân các học trò HLV Mihajlovic lại bộc lộ nhược điểm về thể lực. Sau giai đoạn bay cao với 12 trận bất bại liên tiếp, Milan đang dần xuống sức. 

Tình trạng sa sút thể lực khiến họ không còn giữ được tính chính xác, nhịp nhàng trong các pha phối hợp. Đây là giai đoạn Milan cần được tích lũy năng lượng trước khi tính tới một chu kỳ đột phá mới.

Trong quá khứ, Chievo là đối thủ ưa thích của Milan. Song với tình hình hiện nay, chuyến làm khách tại sân Marc’Antonio Bentegodi không hề dễ dàng với thầy trò Mihajlovic. Nhiều khả năng, họ sẽ bị chủ nhà Chievo chia điểm.

ĐẶC BIỆT
Tổng bàn thắng chẵn
Trong 5 trận sân nhà vừa qua của Chievo, có 4 trận kết thúc với tổng bàn thắng là số chẵn. Cả 8 trận sân khách gần đây của Milan cũng có số bàn thắng chia hết cho 2. Đây là cơ sở để tin rằng tổng bàn thắng chẵn sẽ xuất hiện ở trận này.

ĐỘI HÌNH DỰ KIẾN
Chievo: Bizzarri; Cesar, Dainelli, Frey, Cacciatore; Rigoni, Radovanovic, Castro; Birsa, Pellissier, M’Poku.
Milan: Donnarumma; De Sciglio, Alex, Zapata, Antonelli; Bonaventura, Kucka, Bertolacci, Honda; Balotelli, Bacca.

DỰ ĐOÁN: 1-1


Las Palmas vs Real Madrid, 02h30 ngày 14/3, Bay nữa đi Kền Kền

Có thể khẳng định, bầu trời Bernabeu đã sáng bừng trở lại sau một thời gian u ám. Những chiến thắng liên tiếp gần đây của thầy trò HLV Zinedine Zidane đã xua đi mây đen từng bao phủ tại đây. Giữa tuần vừa rồi, Real tiếp tục đánh bại Roma 2-0 để thẳng tiến vào tứ kết Champions League. 

Tại La Liga, các Madridistas cũng được bù đắp cho những nỗi thất vọng mà họ từng phải chịu trước đó bằng 2 chiến thắng ấn tượng khác, lần lượt trước Levante (3-1) và đặc biệt là bữa tiệc bàn thắng thịnh soạn 7-1 trong cuộc tiếp đón Celta Vigo ở vòng La Liga gần nhất.

Real lại mạnh mẽ về mọi mặt. Bên cạnh tinh thần và phong độ, HLV Zidane đang có được lực lượng đầy đủ và sung sức nhất từ khi tiếp quản Kền kền trắng. Danh sách chấn thương Real đã được xóa sạch. 

Cầu thủ dính chấn thương cuối cùng của họ là Karim Benzema cũng đã trở lại tập luyện, dù có thể sẽ không ra sân ngay trận này. Nhưng sự trở lại của anh cũng sẽ giúp đội bóng của Zizou càng lạc quan và tự tin hơn.

Las Palmas thực tế đang vùng lên mạnh mẽ trong cuộc chiến trụ hạng, thậm chí còn toàn thắng cả 3 vòng gần đây. Tuy nhiên, một khi Real đã thăng hoa và có lực lượng hùng hậu, CLB nhỏ bé này không thể là đối thủ của Kền kền trắng. 

Đó là chưa kể, họ còn phải tiếp đón Kền kền trắng với đội hình sứt mẻ vì chấn thương của hàng loạt cầu thủ, gồm Dani Castellano, Hernan,  Mubarak Wakaso, Aythami Artiles, Vicente Gomez và Tana.

THÔNG TIN
Las Palmas: Castellano, Hernan,  Wakaso, Artiles, V.Gomez và Tana chấn thương.
Real: Benzema đã tập luyện trở lại song chưa thể ra sân.
Theo châu Á, Las Palmas thắng 4 và thua 2 ở 6 trận vừa qua, Real thắng 4 và thua 2 ở 6 trận gần đây.
Theo châu Á, Las Palmas thắng 3 và thua 2 ở 5 trận sân nhà vừa qua, Real thắng 3 và thua 2 ở 5 trận sân khách vừa qua.
Theo châu Á, Las Palmas thắng 2, hòa 1 và thua 2 ở 5 trận gặp Real vừa qua.

ĐẶC BIỆT
Real thắng hiệp 1 theo châu Á
Real đều thắng trong hiệp 1 ở 3/4 trận sân khách gần đây. Las Palmas chỉ thắng 1, hòa 1 và thua 3 trước giờ giải lao ở 5 trận sân nhà vừa qua. Việc đang hưng phấn cũng có thể giúp Real sớm hạ gục đối thủ.

ĐỘI HÌNH DỰ KIẾN
Las Palmas: Varas; D.Garcia, Aythami, Bigas, Garrido; Mesa, Montoro; Viera, El Zhar, Momo; William Jose
Real: Navas; Carvajal, Varane, Pepe, Marcelo; Casemiro, Modric, Kroos; James, Bale, Ronaldo.

DỰ ĐOÁN: 2-3


Sunday, March 20, 2016

Real Madrid vs Sevilla, 02h30 ngày 21/3: Nối dài ác mộng sân khách

Sevilla chưa từng thắng trên sân khách ở La Liga mùa này. Đã vậy, đêm nay thầy trò HLV Emery lại tới Bernabeu, nơi Sevilla toàn thua trong 8 lần ghé thăm gần đây. Một thất bại nữa trên sân khách là điều khó tránh khỏi, đặc biệt trong bối cảnh Sevilla mất nhiều trụ cột ở tuyến giữa.

Dù đang xếp thứ 5 ở La Liga, nhưng thành tích thi đấu sân khách mùa này của Sevilla rất tệ. Đoàn quân của HLV Unai Emery là đội duy nhất tại La Liga chưa biết mùi chiến thắng nơi xứ người. Cụ thể, sau 14 trận đấu ở bên ngoài Sanchez Pizjuan, Sevilla để hòa 9 và thua 5 trận. 

Tính trên mọi mặt trận tham dự, Sevilla cũng đang cho thấy sự kém cỏi trên đất khách. Trong 7 trận đấu gần đây nhất, họ không giành được chiến thắng nào ra về, trong đó bị cầm hòa 5 trận. Với phong độ sân khách tồi tệ như vậy, sẽ rất khó để thầy trò ông Emery làm nên bất ngờ trong trận đấu ở Bernabeu đêm nay.

Ở trận này, Real Madrid phải chịu tổn thất không nhỏ khi mất cả cặp trung vệ là Pepe và Sergio Ramos. Tuy nhiên, trước một hàng công yếu bóng vía nơi xứ người như Sevilla, HLV Zinedine Zidane có lẽ cũng không cần phải quá lo lắng. Cần phải nhắc lại rằng, Sevilla là một trong những đội chơi tấn công kém hiệu quả nhất trên sân khách ở La Liga mùa này, khi đến nay mới chỉ ghi được 10 bàn thắng khi xa nhà.

Vốn đã kém cỏi trong tấn công trên sân đối phương, Sevilla lại còn mất những nhân tố rất quan trọng trong lối chơi tấn công của đội nhà trong chuyến làm khách đến Bernabeu lần này. Họ sẽ không có tiền vệ sáng tạo bậc nhất là Ever Banega do bị treo giò, cùng với việc 2 cầu thủ chạy cánh Vitolo và Konoplyanka đều không thể ra sân do bị chấn thương.

Đặc biệt
Tối thiểu 2 bàn hiệp 1: 6/7 lần đối đầu giữa 2 đội gần đây đều có ít nhất 2 bàn thắng được ghi ở hiệp 1. Ở 8/12 trận sân nhà gần đây của Real Madrid có tối thiểu 2 bàn hiệp 1 và 2 trận vừa qua của Sevilla cũng xảy ra hiện tượng này. Vì thế, trận này có thể có từ 2 bàn trở lên ở hiệp 1.

DỰ ĐOÁN: 4-2


Atalanta vs Bologna, 18h30 ngày 20/3

BOLOGNA THẮNG THEO CHÂU Á: Theo châu Á, Atalanta chỉ thắng đúng 3/14 trận gần đây, trong khi Bologna chỉ thua đúng 1/7 trận sân khách gần nhất. Bologna đá sân khách cực hay dưới thời HLV Roberto Donadoni, tin đội khách sẽ từ hòa tới thắng.

KHÔNG QUÁ 2 BÀN: 10/13 trận gần đây của Bologna, 9/11 trận vừa qua của Atalanta và 6/7 lần đối đầu gần nhất giữa đôi bên trên sân Atleti d’Azzurri đều chỉ có tối đa 2 bàn thắng. Tin kịch bản này sẽ lặp lại. 

DỰ ĐOÁN: 0-1


Espanyol vs Bilbao, 18h00 ngày 20/03

BILBAO THẮNG THEO CHÂU Á: NHM nên đặt niềm tin vào Bilbao vì tuy phải đá sân khách, họ lại áp đảo về phong độ hiện tại. Theo châu Á, Espanyol đã không thắng 4/6 trận sân nhà gần đây (thua 3, hòa 1). Trong khi đó, cũng theo châu Á thì Bilbao lại thắng 5/6 trận gần nhất, và thắng cả 4/6 trận sân khách vừa qua.

ÍT NHẤT 3 BÀN THẮNG: 8/10 trận gần đây của Espanyol đều có ít nhất 3 bàn thắng. Tương tự, 4/6 trận vừa qua của Bilbao cũng có tối thiểu 3 lần lưới rung.

DỰ ĐOÁN: 2-2


Tottenham vs Bournemouth, 23h00 ngày 20/3: Chủ nhà xả giận

Dù Tottenham chưa bao giờ đặt Europa League lên ưu tiên hàng đầu, nhưng việc để Dortmund đá văng khỏi giải đấu này với tổng tỷ số 5-1 ít nhiều cũng khiến Gà trống phải xấu hổ. Trở lại Premier League và được gặp ngay đối thủ ưa thích Bournemouth, Spurs sẽ trút giận.

Tottenham đã thể hiện rõ ý định buông Europa League khi dùng tới 80% cầu thủ dự bị trong trận lượt đi với Dortmund và rồi nhận về thất bại 0-3. Ở trận lượt về mới đây, HLV Mauricio Pochettino cũng chẳng thể hiện tham vọng muốn gỡ gạc thể diện khi tiếp tục cất đi rất nhiều cầu thủ chính thức và tiếp tục thua 1-2 ngay trên sân nhà.

Càng về cuối mùa, đội hình trẻ trung của Tottenham càng phát huy hiệu quả. Trong khi phần lớn các ngôi sao đều đã chịu sự bào mòn đáng kể về mặt thể lực thì sức trẻ vẫn đẩy những Kane, Alli, Dier, Rose… băng băng tiến về phía trước. Sức trẻ, cộng thêm khát vọng chinh phục đỉnh Premier League lần đầu tiên sau hơn nửa thế kỷ (55 năm) sẽ biến Spurs thành ác mộng của bất kỳ đối thủ nào trong phần còn lại của mùa bóng.

Đặc biệt
Từ 3 bàn trở lên
5/7 trận sân nhà gần đây của Tottenham đều có từ 3 bàn thắng được ghi trở lên. Trong 3 lần gặp nhau trong lịch sử giữa Tottenham và Bournemouth xuất hiện tới 13 bàn thắng.

DỰ ĐOÁN: 3-1


tình yêu màu gì?

Chàng trai nói: Đố em tình yêu màu gì?

- Em nghe người ta nói tình yêu màu hồng có khi lại màu đen. Đúng không?

- Không chính xác. Tình yêu có ba màu cơ bản: màu nho, màu lam và màu pha lê.

- Tại sao kỳ thế?

- Này nhé, tình yêu ban đầu có màu nho, nói láy ra là… mò nhau, kế đến nó chuyển sang màu lam là…làm nhau và khi đến điểm đỉnh rồi thì là màu pha lê tức phê la!


Alessandro Nesta tròn 40 tuổi: Trung vệ lãng tử cuối cùng

Hôm nay là sinh nhật lần thứ 40 của Alessandro Nesta, một trong những hậu vệ có phong cách chơi bóng hào hoa, nâng tầm phòng ngự lên thành nghệ thuật cuối cùng của bóng đá hiện đại.

TỪ TÀI NĂNG TRẺ SUÝT GIA NHẬP… ROMA

Alessandro Nesta là em út trong gia đình có 3 anh chị em. Mặc dù Fernando Nesta và Katia Nesta đều thích bóng đá nhưng không ai giỏi như cậu em út Alessandro. Phát hiện ra khả năng thiên bẩm của con trai, năm Alessandro lên 6 tuổi, ông bố Giuseppo đã dẫn đến cậu quý tử tới trường Cinecitta, nơi dành cho những cậu bé có năng khiếu bóng đá tại thủ đô Rome. Đến năm 1985, bước ngoặt lớn trong cuộc đời cầu thủ sau này của Nesta đã đến. 

Francesco Rocca, tuyển trạch viên chuyên phụ trách phát hiện và đào tạo cầu thủ trẻ của học viện bóng đá AS Roma, tình cờ đến xem đội tuyển của trường Cinecitta chơi bóng ở một giải trẻ. Tại đây, ông đã nhìn ra tài năng của Nesta. Ngay lập tức, Rocca gặp gỡ thuyết phục ông Giuseppo để con trai gia nhập lò Roma. Nhưng Rocca không biết rằng ông Giuseppo, khi đó đang là công nhân của hãng xe lửa Nuovo Salario, lại là một fan Lazio máu lửa. Lẽ dĩ nhiên, Giuseppo không đời nào để con mình đến Roma. 

ĐẾN TRUNG VỆ LÃNG TỬ NHẤT THẾ GIỚI…

Sau 9 năm được đào tạo tại Lazio, ngày 13/03/1994, một bước ngoặt nữa trong sự nghiệp đến với Nesta . Phút 78 trận đấu giữa Udinese và Lazio, anh được HLV Zeman tung vào sân thay Casiraghi. Đó là màn ra mắt của Nesta tại Serie A. Và đó cũng là ngày bóng đá thế giới chào đón một ngôi sao sau này làm thay đổi định kiến về những hậu vệ Italia. 

Nesta trưởng thành cùng giai thoại làm gãy chân Paul Gascoigne trong một buổi tập của Lazio năm 1994. Nhưng anh không phải mẫu hậu vệ dữ tợn như thế. Nói đến Nesta, người ta nghĩ đến một ngôi sao đẹp từ ngoại hình đến phong cách chơi bóng. Mái tóc dài, đôi mắt sâu, cùng kiểu vuốt tóc lãng tử, Nesta giống một ngôi sao điện ảnh, hay một quý ông lịch thiệp, hơn là một trung vệ chơi bóng tại Serie A. Lối chơi cũng như chính bề ngoài của anh vậy. Trên sân cỏ, Nesta mạnh mẽ nhưng hào hoa, quyết liệt nhưng chính xác. Nói về anh, tờ La Gazzetta dello Sport từng nhận xét: “Cả một ngọn núi lửa ẩn sâu trong bóng dáng một thiên thần”. 

Đã ai quên cú bay người xoạc chân rồi cướp bóng ngay trong chân Wiltord ở trận chung kết EURO 2000? Nói vậy hơi xa xôi, mới cách đây 2 năm thôi, trong trận hòa 2-2 của Milan trước Barca tại vòng bảng Champions League 2011/12, đã ai quên hình ảnh Messi bất lực đấm tay bùm bụp xuống sân khi bị Nesta đoạt bóng? Từ khi Messi ra mắt, xem ra chưa bao giờ anh bất lực đến thế. Ở tuổi 35, Nesta vẫn đủ sức ngăn chặn “người không thể bị ngăn chặn” Messi . Các Milanista từng có cả câu hát: “Chỉ có phụ nữ mới mang tới sự thăng hoa cho đàn ông. Và chỉ có Alessandro mới cản nổi Messi”.

Với Nesta, phòng ngự, xoạc bóng hay tất cả những kỹ năng mà một hậu vệ phải có, anh đều có. Thậm chí, anh nâng tầm nó lên nghệ thuật, mà thứ nghệ thuật đó chỉ mình anh sở hữu. Nó như một tuyệt kỹ bị thất truyền. Anh là lịch sử của nghệ thuật phòng ngự. 

… VÀ NGƯỜI ĐÀN ÔNG CỦA GIA ĐÌNH

Ngoài sân cỏ, Alessandro là người đàn ông của gia đình. Người ta không bao giờ thấy anh đi bar, hút thuốc lá, uống nhiều rượu. Người ta cũng hiếm khi thấy Nesta lên báo nói về điều gì, ngay cả khi VĐTG 2006 hay vô địch Champions League 2007. Thậm chí, trong 6 năm cuối sự nghiệp của Nesta, người ta cũng chỉ thấy anh 2 lần dành thời gian cho các buổi phỏng vấn, tất cả đều trên La Gazzetta dello Sport. Lần đầu tiên là khi anh phải sang Mỹ điều trị chấn thương lưng đầu năm 2007. Lần thứ 2 là khi anh chia tay Milan để sang Mỹ. 

Sự giản dị, chân thật cũng là điều Nesta luôn bộc lộ. Năm 2007, Nestatừng thừa nhận đã gặp huyền thoại Uruguay, Francescoli ở Miami nhưng lại không nhận ra. Chính điều này khiến anh ray rứt mãi về sau này. Thậm chí, khi được hỏi về thần tượng, anh nói rằng mình thần tượng Chamot, hậu vệ người Argentina cùng chơi bóng với anh tại Lazio và sau này ở Milan. Hiếm có ngôi sao nào bình dị như vậy. 

Năm 2007, sau 9 năm yêu đương, anh tổ chức lễ cưới với Gabriela Pagnozzi. Bây giờ, gia đình nhỏ của Nesta đón thêm 2 thành viên, cô công chúa Sofia (7 tuổi) và cậu con trai Tommaso (5 tuổi). Chính Nesta thừa nhận: “Họ là động lực sống của tôi”. Nesta là con người như thế, mẫu mực cả trong lẫn ngoài sân cỏ. Nhìn Nesta, Milanista thấy một phần bản thân mình trong đó, hoặc họ coi đó là hình mẫu để hướng tới. 

Cũng biết sớm muộn gì Nesta cũng phải dừng cuộc phiêu lưu, nhưng ngày anh tuyên bố từ giã sự nghiệp, thế giới Milan hụt hẫng. Hụt hẫng vì không được chứng kiến giờ phút cuối cùng của anh trên sân cỏ sau gần 20 năm dõi theo từng bước chạy của anh. Hụt hẫng vì không biết đến bao giờ thế giới mới có một Nesta thứ 2.

Tạm biệt anh, Alessandro Nesta, chàng lãng tử cuối cùng!

MINH VIỆT


Friday, March 18, 2016

Đại chiến Bayern - Juve giống như sơn hào hải vị của làng bóng

Bayern đi tiếp, kèm một tiếng thở phào. Juventus bị loại, nhưng đã để lại ấn tượng hết sức mạnh mẽ về lối chơi. Trận Bayern - Juventus tại Allianz Arena rạng sáng qua thật sự là bữa đại tiệc bóng đá mà đã lâu rồi giới mộ điệu mới được chứng kiến.



Champions League đang dần trở nên nhàn chán. Barcelona, Real Madrid và Bayern Munich trở thành những cái tên quen thuộc ở bán kết suốt nửa thập kỷ qua. Bất ngờ nếu có cũng chỉ diễn ra ở vòng bảng. Còn đến vòng knock-out, lại là cuộc chơi của những gã nhà giàu. Từ sau câu chuyện đẹp của Porto mùa 2003/04, trận chung kết nghẹt thở giữa Liverpool và AC Milan mùa 2004/05, Champions League không có nhiều câu chuyện cảm xúc.

Và cuộc thư hùng giữa Bayern và Juventus rạng sáng qua thật sự là cơn mưa mát lành, khiến người hâm mộ cảm thấy hạnh phúc. Họ đắm chìm trong thứ bóng đá đỉnh cao mà lâu rồi không được chứng kiến. Khi các đội bóng đang dần trở nên trung tính, Juventus và Bayern đã cùng làm sống lại sự xung đột về trường phái trong bóng đá.

Một bên là Juventus với thứ bóng đá Catenaccio đậm chất khoa học của người Ý. Một bên là thứ bóng đá gây sức ép liên tục, kiểm soát bóng tối đa có nguồn gốc từ lối đá tổng lực của Hà Lan. Trong 2 thập niên 1970 và 1980, đó là hai lối chơi chủ đạo. Người Ý càng giỏi “cài then”, người Hà Lan càng cố cải tiến để gây sức ép tốt hơn, khiến đối phương phạm sai lầm nhiều hơn. 

Để rồi trong những phút cuối của trận lượt về vòng 1/8, Bayern trở lại với cách đá kiểu Đức từng khiến cả thế giới thán phục. Cách chơi ấy dựa nhiều vào sức mạnh tâm lý. Khi quả bóng chưa ngừng lăn, trong đầu người Đức chưa có khái niệm thua cuộc. Cú đánh đầu vào đúng phút cuối của Thomas Mueller làm người ta nhớ lại câu đúc kết bất hủ của Gary Lineker: “Bóng đá là trò chơi đơn giản, 22 người đuổi theo một quả bóng và người Đức lúc nào cũng thắng”.

Xuyên suốt hai trận lượt đi - về giữa Bayern và Juventus, Max Allegri và Pep Guardiola - hai đại diện đương đại cho hai trường phái bóng đá lớn của bóng đá thế giới - đã tung ra hết những sở trường. Người này đi một nước, người kia lập tức phản ứng, như đang đánh cờ. Và những pha ghi bàn đều đến theo cặp. Bayern vượt lên dẫn hai bàn ở lượt đi, Juventus thay đổi và gỡ liền hai bàn. Lượt về Juventus vượt lên dẫn trước hai bàn.

Bayern lại điều chỉnh để gỡ lại hai bàn. Trong hiệp phụ, lại có thêm hai bàn nữa được ghi, lần này thuộc về đội chiếm giữ lợi thế sân nhà lẫn tâm lý.


Pep đi tiếp, nhưng ông vẫn dành sự kính trọng cho Allegri, một nhà cầm quân lớn, người đã cứu chuộc danh dự cho cả một Serie A và suýt nữa đã lấy suất thứ 4 dự Champions League từ tay người Anh. Một trận đấu, để lại quá nhiều dư âm như thế, không phải lúc nào chúng ta cũng được xem.

Trận đấu ấy ngoài sự kết tinh về chiến thuật, những pha rượt đuổi tỷ số và những kịch tính ở phút chót, còn mang đến cho người xem sự phấn khích từ những va chạm rất đàn ông. Tổng cộng đã có 12 thẻ vàng được rút ra trong 120 phút trên sân Allianz Arena, phá kỷ lục cũ của trận chung kết Champions League 2013/14 giữa Real Madrid và Atletico. 

Ngoài ra, trận đấu còn có sự kết liễu của những cố nhân. Arturo Vidal đoạt bóng rồi chuyền cho Kinglsey Coman trong tình huống anh kiến tạo để Thomas Mueller quân bình tỷ số 2-2 cho Bayern. Sau khi người ta hỏi Coman muốn gặp đội nào ở tứ kết, anh nói ngay là PSG. 

Mới 19 tuổi, Coman đã khoác áo 3 CLB mạnh nhất ở 3 giải vô địch hàng đầu châu Âu là Juventus, Bayern và PSG, đấy không phải là điều mà ai cũng có thể làm được. Trận đấu này quả thực là một món sơn hào hải vị mà chúng ta không biết bao giờ mới có dịp thưởng thức lại.

Trần Minh


Pep Guardiola chơi trò “oẳn tù tì” ở Champions League

Đó là chiến thắng của cảm xúc, chứ không phải về chiến thuật”, Pep Guardiola nói trong buổi họp báo sau trận đấu với Juventus, cố gắng hạ thấp vai trò của ông. Nhưng chính Pep, dù muốn hay không, vẫn là người phải “chịu trách nhiệm” cho sự điên rồ ở Allianz Arena.

Giống như trong trò chơi oẳn tù tì, việc suy nghĩ quá nhiều đôi khi lại có thể làm hại bạn. Sau trận lượt đi hòa 2-2 đáng tiếc ở Torino, Pep Guardiola hẳn đã mất rất nhiều thời gian và công sức dự đoán xem đồng nghiệp bên kia chiến tuyến Max Allegri sẽ “ra gì” trong trận lượt về ở Munich. Cuối cùng Guardiola vẫn... nhầm. Với việc dùng cả Alonso lẫn Vidal ở tuyến giữa, Pep hẳn đã tính đến một thế trận an toàn. Ông ra giấy. Vấn đề là, Allegri lại ra kéo.

Trong sự ngỡ ngàng của cả Guardiola, các cầu thủ Bayern lẫn mấy vạn CĐV có mặt trên sân, Juventus đã triển khai thế trận pressing nghẹt thở sâu trong phần sân của đội chủ nhà ngay từ những giây đầu tiên. Cặp trung vệ xộc xệch Kimmich - Benatia dường như không được “trang bị” để đối phó với cách chơi ấy. Ngay cả một Neuer dày dạn kinh nghiệm cũng bối rối. Và khi một cầu thủ tưởng là đáng tin cậy nhất, Alaba, cũng phạm sai lầm, thì Bayern sụp đổ như một lẽ tất yếu.

Nếu trận Bayern - Juventus là một cuộc chiến cảm xúc như Guardiola nói, thì 75 phút đầu tiên của HLV người Tây Ban Nha chỉ toàn ngạc nhiên, căng thẳng và có lẽ cả cảm giác buông xuôi, khi đồng hồ trên sân cứ lạnh lùng quay mà Bayern mãi vẫn không tìm được một lối đi khả dĩ tới khung thành của Buffon. Tuy nhiên, điều làm nên khác biệt giữa Pep với phần lớn các HLV còn lại, là ngay cả trong tình trạng tinh thần bị đè nén ấy, ông vẫn đủ tỉnh táo để đưa ra những quyết định đúng, góp phần đảo ngược số phận của trận đấu.

Ông thay Benatia bằng Bernat, kéo Alaba vào giữa để hạn chế tốc độ của Morata. Khi những pha tấn công trung lộ của Bayern trở nên vô vọng, ông thay Alonso bằng Coman để tập trung tấn công vào hai cánh, đặc biệt cánh phải, nơi Alex Sandro đã mệt mỏi vì bị Costa “quay” liên tục. Và khi đã trở lại được với trận đấu sau bàn gỡ của Mueller, ông lại rút một cầu thủ chạy cánh (Ribery) để thay bằng một tiền vệ trung tâm (Thiago). Chính Thiago đã nâng tỉ số lên 3-2 cho Bayern, sau pha phối hợp tấn công trung lộ thành công đầu tiên của Hùm xám.

Pep Guardiola đã thua trong lần “ra tay” đầu tiên với Allegri. Nhưng trong những lần sau đó, ông thắng. Một phần vì đối thủ của ông chịu nhiều hạn chế (những cầu thủ vào sân thay người của Juventus không ở cùng trình độ với những người bị rút ra vì mỏi mệt). Một phần vì ông đã gặp may, bởi không phải lúc nào một đội bóng cũng ghi được tới 2 bàn từ sở đoản (đánh đầu). Bây giờ mà cho làm lại 10 lần, có bao nhiều lần Costa và Coman tung ra được những quả tạt chính xác tới từng milimet như trước Juve?

Nhưng như người ta vẫn nói, may mắn chỉ đến với những người xứng đáng và nỗ lực. Làm gì có ai thắng được mọi lần trong trò chơi “oẳn tù tì”, quan trọng là kết quả chung cuộc thôi!

Việt Cường



Tottenham vs Dortmund, 03h05 ngày 18/3

HLV Mauricio Pochettino đã lộ rõ ý đồ “buông” Europa League ngay từ trận lượt đi. Bằng chứng là trên đất Đức tuần trước, ông đã cất rất nhiều trụ cột của Tottenham trên ghế dự bị như Harry Kane hay Eric Dier… Chính bởi vậy, Spurs đã nhận thất bại tan nát 0-3 trước Dortmund.

Đêm nay, việc Pochettino tiếp tục sử dụng đội hình phụ gần như chắc chắn sẽ được lặp lại. Lý do thứ nhất là bởi tỷ số thua 0-3 lượt đi là cách biệt quá lớn và Tottenham khó có thể ngược dòng. Lý do tiếp theo là bởi Pochettino xác định mục tiêu số 1 của Spurs mùa này là vô địch Premier League. Hiện tại, họ còn kém Leicester 5 điểm và chưa bao giờ giấc mơ vô địch nước Anh lần đầu sau nửa thế kỷ của Tottenham gần với hiện thực như bây giờ, bất kể khoảng cách vẫn còn là khá xa và Spurs đang đối diện nhiều thử thách phía, trước.

Trong hoàn cảnh đó, dĩ nhiên Spurs không được đánh giá cao bằng Dortmund. Đội bóng nước Đức đang có phong độ cực cao khi thắng 17, chỉ thua 1/20 trận gần nhất. Trên sân khách, Dortmund cũng thể hiện được bản lĩnh khi thắng 12, chỉ thua 4/20 trận gần nhất. Trước một Tottenham chỉ sử dụng đội hình phụ, một chiến thắng dễ dàng nữa nhiều khả năng sẽ lại thuộc về đại diện nước Đức. Và đồng nghĩa họ sẽ có tấm vé dự tứ kết Europa League.

ĐẶC BIỆT
Tối thiểu 1 bàn hiệp 1
17/20 trận gần nhất của Tottenham có tối thiểu 1 lần lưới rung. 15/20 trận gần nhất của Dortmund có kịch bản tương tự. NHM nên đợi sau 15 phút đầu rồi đặt niềm tin vào tỷ lệ ít nhất 1 bàn hiệp 1. 

ĐỘI HÌNH DỰ KIẾN
Tottenham: Vorm; Trippier, Wimmer, Dier, Davies; Mason, Carroll; Lamela, Dembele, Chadli; Son.
Dortmund: Weidenfeller; Piszczek, Bender, Hummels, Schmelzer; Weigl; Durm, Mkhitaryan, Castro, Reus; Aubameyang. 

DỰ ĐOÁN: 1-2


Juventus, giữa muôn vàn tiếc nuối...

Khi tiếng còi cuối cùng của trọng tài cất lên trên sân Allianz Arena, đối với không ít người hâm mộ calcio, lưỡi của họ có vị đắng ngắt. Đội bóng mạnh nhất nước Ý hiện tại đã chỉ còn cách chiến thắng đúng ba phút, trước khi một sai lầm của Evra khiến Juve phải trả giá bằng bàn gỡ 2-2 ở phút 90+1, để rồi đội bóng sụp đổ ở hiệp phụ.

Nếu có một điều tiếc nuối lớn nhất trong đêm Munich, thì đấy hẳn là những gì gắn liền với cái tên Alvaro Morata. Chân sút người Tây Ban Nha, "re delle coppe" (vua đá Cúp), theo như cách mà báo chí Ý đã gọi như thế, là hình ảnh thể hiện tất cả về Juventus trong trận lượt về, vừa là thiên đường theo nghĩa đã tạo điều kiện cho Cuadrado nhân đôi cách biệt sau một cú "trượt tuyết" qua ba đối thủ, vừa là địa ngục, khi anh bỏ lỡ những cơ hội để ghi thêm bàn thứ ba và cũng là quyết định để hạ gục đội bóng Đức, trước khi bị Allegri thay ra, và từ đó, trận đấu đi theo một hướng khác, chết chóc cho Juve.

Không còn nghi ngờ gì nữa, quyết định rút Morata ra sân ở hiệp 2, khi Juve vẫn còn đang dẫn 2-0, là một toan tính sai lầm nghiêm trọng của vị HLV người Livorno. Không phải ai khác mà chính Morata đã liên tục gây áp lực lên hàng thủ Bayern nhờ sự cơ động và khôn ngoan trong di chuyển không bóng, buộc họ nhiều lần mắc sai lầm. Sự trở lại với phong độ cao của anh (chính Morata đã tạo điều kiện để Sturaro gỡ hòa 2-2 ở lượt đi) là một tin tốt lành, bởi khi Dybala chấn thương, Zaza non nớt và Mandzukic bị đầy lên ghế dự bị, thì chính kinh nghiệm ở Cúp Châu Âu của Morata là điều khiến tất cả hy vọng.
Anh đã không làm ai thất vọng, khi đưa Juve dẫn trước 2-0, đã khiến các juventino nghĩ đến một chiến công lớn lao trên đất Đức, đã làm cho tất cả ảo tưởng. Khi tỉ số đang là 2-0, anh đã ghi một bàn thắng sau đó bị trọng tài bác bỏ do một lỗi việt vị không hề tồn tại, anh cũng bỏ lỡ một cơ hội ngàn vàng nữa trong một pha phản công thần tốc ở đầu hiệp 2. Thế rồi Allegri rút anh ra, không lâu trước khi Lewandowski gỡ lại một bàn và Bayern ghi thêm ba bàn nữa sau đó nữa. Đêm anh hùng của Juve trở thành một đêm bẽ bàng.

Morata ngồi trên ghế dự bị và chết lặng trong những suy nghĩ mông lung. Cả thế giới Juve đảo lộn bởi một chiến thắng đã tuột khỏi tầm tay vì những sai lầm. Giá như Allegri không rút Morata sớm đến thế, tạo điều kiện cho Bayern dồn toàn lực lên tấn công, khi Mandzukic không tạo ra được sức ép như Morata đã từng. Giá như Evra đừng cố rướn người và để mất bóng ở cuối giờ thi đấu chính thức, khi anh không còn sức nữa và trước đó đã thỉnh thoảng mắc sai lầm trước một Coman khỏe khoắn, nhanh nhẹn, và lao vào cánh trái của Juve như một kẻ hăm hở cầm súng đi tàn sát.
Giá như Allegri có thể bịt chặt biên trái mà Evra đã không còn đủ sức để che chắn. Giá như Juve không mắc phải những sai lầm chết người từ sự thiếu tập trung để dẫn đến những bàn thua cuối cùng. Sự hoàn hảo trong chiến thuật của Allegri ở hiệp 1 (bố trí Morata đá cắm, cặp tiền vệ Hernanes và Khedira án ngữ trung tuyến, tạo điều kiện cho Pogba chơi tự do) đã bị phá vỡ ở hiệp 2, từ những toan tính sai lầm của Allegri, lỗi lớn của Evra và đương nhiên, sự quật cường của đội bóng Đức.

Nhìn cách thay người của Guardiola ở hiệp 2 là cũng có thể hiểu được tại sao cục diện thay đổi mang tính quyết định, sau khi HLV Bayern nhìn ra được vấn đề của một Allegri quá cầu toàn. Tung vào sân Coman, Guardiola đã đánh cược thành công vào sức trẻ, tốc độ và khả năng càn lướt của người mà mùa trước còn khoác áo Juve. Một quyết định dũng cảm khi làm đội bóng mất cân bằng nhưng lại đem đến thắng lợi, được tiếp tay bởi việc rút Morata ra đã khiến Juve không còn sức sống trên hàng công.
Đưa vào sân Thiago, Guardiola chặn toàn bộ đường tiến của Juve ở tuyến giữa và chiếm lĩnh khoảng không gian mà Sturaro, thừa dũng cảm nhưng thiếu mưu trí, đã để lộ ra. Chính sự mạo hiểm cần thiết đã khiến Guardiola đảo ngược được thế thua và giành được một chiến thắng đầy kịch tính, điều mà Allegri chưa làm được, một phần bởi ông không đủ sự điên rồ cần thiết, phần nữa bởi chính ông cũng không có những phương án nhằm đem đến những thay đổi mang tính bước ngoặt như Guardiola. Lượt đi, sự mạo hiểm trong thay người đã giúp Allegri lật ngược thế thua. Nhưng lượt về, ông không còn đủ tỉnh táo trong những thay đổi nhân sự trong trận nữa.

Sau trận lượt đi, tôi đã đặt một dấu hỏi, rằng liệu màn trình diễn quật cường sau khi bị dẫn 0-2 trên sân Juventus ấy là sự khởi đầu hay là kết thúc của một vở opera bất hủ. Câu hỏi ấy được đặt ra mà không có câu trả lời ngay lúc ấy, bởi xen lẫn sự kì vọng vào bản lĩnh tuyệt vời của một đội bóng đã kinh qua chiến trận Châu Âu dưới tay Allegri là những suy nghĩ tới khả năng có thể xảy ra những điều tệ hại nhất.
Điều tệ hại ấy, tiếc thay, lại xảy ra khi trận đấu chỉ còn vài phút, sau khi đã tạo ra một ảo tưởng lớn lao bằng hai bàn thắng trong hiệp 1, và đã chống cự dữ dội trong hiệp đấu thứ hai. Thật tiếc khi phải chứng kiến những điều này, và còn tiếc hơn nữa khi phải nói thẳng rằng, bản thân những sai lầm của trọng tài trong cả 2 trận lượt đi và về đã khiến Juve chịu quá nhiều thiệt thòi. Juve không xứng đáng bị đối xử như vậy.

Nhưng xét cho cùng, Juve đã thua, vì Bayern rõ ràng mạnh hơn họ. Bóng đá Ý là như thế, luôn đưa tất cả lên đỉnh cao của sự hy vọng, và khi niềm hy vọng có thể cân đong đo đếm được bằng số phút, thậm chí giây, như ở chung kết EURO 2000, là bắt đầu của những bi kịch đau đớn rất khó có thể nào lắng dịu. Juve là như thế, đã chơi tuyệt vời và mạnh mẽ, nhưng vẫn thất bại ở phút cuối cùng, theo cái cách mà họ ít khi phải hứng chịu ở cấp Châu Âu. Nhưng có một sự thật, là Juve hiện tại không còn mạnh mẽ và hứng khởi như ở mùa trước nữa, nhất là ở giai đoạn này, khi họ đang kém cùng kì mùa trước tại Serie A 3 điểm và đã bị loại ở vòng 1/8. Chiều sâu của đội hình hiện tại cũng không bằng mùa trước.
Sẽ chẳng có gì ngạc nhiên khi sau thất bại đau buồn này, người ta sẽ lại nhắc đến khả năng Allegri ra đi, sau khi giành được một Scudetto nữa. Khả năng này rất lớn, bởi không ai vượt mặt được Juve trên đấu trường quốc nội. Ngay cả việc giành Cúp Italy bằng việc đánh bại một Milan đang lủng củng cũng không phải là điều bất khả thi. Một cú đúp quốc nội, tuy nhiên, không thể nào xoa dịu được những nỗi đau ở Cúp Châu Âu. Mùa trước, Juve đã chơi một tiếng ngang ngửa với Barca ở chung kết Champions League trước khi sụp đổ. Mùa này, họ chỉ còn kém vòng tứ kết đúng 3 phút nữa.
Một Juve mới mẻ sẽ trở lại Châu Âu mùa sau, có lẽ với một thuyền trưởng khác, người không có tên Allegri....


Thursday, March 17, 2016

02h45 ngày 17/3, Bayern Munich - Juventus (lượt đi 2-2): Cuộc lật đổ ngoạn mục của Juve?

Hòa 2-2 ở lượt đi là tỉ số bất lợi với Juve. Nếu trước một đối thủ khác, họ phải tấn công trên sân khách để kiếm được chiến thắng ở lượt về. Nhưng vì đây là Bayern, đội bóng luôn lấy tấn công làm phòng ngự của Pep Guardiola, Juve sẽ mặc định đá phòng ngự phản công.

Không có bóng, Bayern luôn bất an
Dẫn bàn đã rất sâu hay cần ghi thêm 3 quả nữa, Pep Guardiola vẫn luôn yêu cầu cầu thủ Bayern phải tấn công trước bất cứ đối thủ nào. HLV người Tây Ban Nha tóm gọn mọi khía cạnh của một trận bóng đá về thứ cơ bản nhất của nó: Quả bóng. Theo ông, cầu thủ phải cầm bóng thật chắc chắn để tấn công, và nếu mất thì phải pressing giành lại ngay trong khoảng thời gian tối đa 6 giây.

Sự cực đoan tăng cao tới mức, Pep nói “không hài lòng” khi Bayern hạ gục Arsenal tới 5-1 ở vòng bảng Champions League mùa giải này. Trận đấu đó, đội bóng Đức “chỉ” kiểm soát bóng 66% thời lượng, trong khi Guardiola bảo: “Toàn bộ những gì tôi muốn là cầm bóng… 100%”. Ông phàn nàn về việc học trò cho Arsenal “quá nhiều cơ hội phản công”, và nói khi trở về, “chắc chắn sẽ cải thiện điểm yếu này”.

Tất cả các bài tập quan trọng nhất của Bayern đều là với bóng. Họ thả lỏng với bóng, khởi động với bóng và bài phổ biến nhất là chia đôi đội hình thi đấu đối kháng.
Cầm bóng, theo quan điểm của trường phái Hà Lan, là cách phòng ngự hay nhất, và pressing để giành bóng là một trong những cuộc cách mạng mà Guardiola phát triển từ những năm tháng ở Barcelona.
Mùa này, Bayern Munich mới chỉ ghi đúng 1 bàn từ phản công, so với 47 từ tấn công bóng sống, và mới ghi 4 bàn từ bóng chết. Để so sánh, các thông số này thời Jupp Heyckes mùa giải 2012-13 là 64 từ bóng sống, 9 từ phản công và 17 từ bóng chết. Tức là: Khi tấn công chủ động bằng giải pháp kiểm soát bóng độc nhất, thì Bayern trở thành tập thể chỉ có một cách chơi.
Nó góp phần tạo ra rủi ro khủng khiếp bên phần sân nhà: Khi tấn công tổng lực, Bayern chỉ để 3 cầu thủ phòng ngự ở lại (chưa tính thủ môn Neuer). Họ chấp nhận canh bạc mà họ là chủ sòng, và trận lượt đi chứng tỏ khi các phương án pressing từ trên cao thất bại, và cầu thủ xuống sức sau 60 phút ép Juve điên đảo, Bayern rất dễ bị tổn thương.
Juventus và bài học Mainz, Moenchengladbach
Bản thân Juventus mùa giải trước, đặc biệt trận lượt về vòng Tứ kết Champions League thắng Dortmund 3-0, đã là một tấm gương của bóng đá phản công. Nhưng nếu cần lấy ra những tấm gương đã hạ Bayern mùa này trong thế yếu thì cũng không phải không có.
Bayern đã thua Moenchengladbach (1-3) và Mainz (1-2) mùa giải này với cùng một kịch bản: Cầm bóng vượt trội (Mainz thậm chí chỉ kiểm soát bóng 26% ở sân Allianz), không tận dụng được cơ hội và thua trước đối thủ phòng ngự với 5 hậu vệ.
Giải pháp dùng 5 hậu vệ là để phong tỏa các pha tấn công biên. Trong hệ thống 4-1-4-1, với tiền vệ tấn công Douglas Costa thường xuyên dạt cánh, Bayern thường có ít nhất 3 cầu thủ xuyên phá vào nách hàng thủ đối phương. Mainz và Gladbach do đó đều dùng 3 cầu thủ lùi sâu ở mỗi bên cánh chặn Bayern. Khi có bóng, họ tấn công vào chính hai cánh đã dâng cao của Bayern, và Mainz là một điển hình của giải pháp này.
Juventus thời Max Allegri thường kiểm soát bóng chậm rãi trước các đội yếu. Nhưng khi phải nhường bóng cho đối thủ, họ là một biệt đội phản ứng nhanh. Trận này, Paulo Dybala và Mario Mandzukic chấn thương, nhưng Juve vẫn còn Alvaro Morata, Juan Cuadrado và Pereyra rất tốc độ bên trên. Đá 3 hay 5 hậu vệ cũng không phải vấn đề với họ, bởi Juve thời Max Allegri có thể thi đấu với rất nhiều sơ đồ.
Nói thế không có nghĩa là khẳng định chiến thắng chắc chắn cho Juve ở trận này, hoặc lợi thế cho họ. Không thể ảo tưởng được, bởi Juve rõ ràng bất lợi. Nhưng nói thế để chỉ ra rằng cánh cửa Tứ kết chưa hẳn đã khép với đại diện của Italy. Họ phải cực kì kiên nhẫn trước đội Bayern duy mỹ đến cực đoan này, khôn ngoan và cần một chút may mắn để thành công.


Monday, March 14, 2016

Ibrahimovic & những con số không tưởng

Dường như ở tuổi 34, Zlatan Ibrahimovic mới đang ở đỉnh cao trong sự nghiệp của mình. Chức vô địch Ligue 1 mới nhất tạo ra vô số kỷ lục đáng nhớ với siêu tiền đạo này

Ibra được miêu tả ra sao? “Một con quái vật nhưng là con quái vật đáng yêu”, HLV Laurent Blanc hài hước nói về cậu học trò. Quả thật, chẳng người bình thường nào hiệu quả được như Ibra ở tuổi 34. Trong năm thứ 4 tại Paris, hiệu suất làm bàn tại Ligue 1 của anh đạt 1,13 bàn/trận, cao nhất so với các mùa còn lại: 2012/13 (0,88), 2013/14 (0,78) và 2014/15 (0,79).

Trong 27 bàn tại Ligue 1 mùa này, Ibra ghi 24 bàn trong vòng cấm. Với hơn 88% tổng bàn thắng được thực hiện ở khu cấm địa đối phương, trung phong người Thụy Điển tỏ ra ngày càng sắc sảo theo thời gian. Sự thính nhạy còn được thể hiện khi có 6 bàn trong cự ly 5m50. So với "vua vòng cấm" Thomas Mueller, người đã ghi cả 19 bàn tại Bundesliga mùa này trong khu vực 16m50, Ibra thậm chí còn vượt xa. 

Chưa kể, trung phong 34 tuổi giờ kiêm cả nhiệm vụ làm bóng trên hàng công. Không chỉ băng băng đoạt danh hiệu Vua phá lưới Ligue 1 lần thứ 3 (hơn người thứ 2 là Edison Cavani đến 13 bàn), Ibra còn đang chia sẻ danh hiệu vua kiến tạo với Di Maria khi có cùng 11 lần tạo cơ hội cho đồng đội lập công. Không dừng lại ở đó, anh còn 23 đường chuyền mở toang cơ hội tấn công cho đội nhà.

Ibra đã vô địch giải quốc nội ở 4 quốc gia mình đặt chân qua là Hà Lan, Italia, Tây Ban Nha và Pháp. Với Ligue 1, Ibra lập kỷ lục khi có 4 lần đăng quang liên tiếp và đó cũng là số chức VĐQG nhiều nhất mà anh có với 1 CLB. Cùng với đó, cái duyên với con số 4 còn thể hiện khi anh có lần đầu tiên ghi 4 bàn tại Ligue 1 trong chiến thắng 9-0 trước Troyes.   


PSG MẠNH NHẤT LỊCH SỬ LIGUE 1

Chiến thắng kinh hoàng 9-0 trên sân của Troyes ở vòng 30 đêm qua giúp PSG nới rộng khoảng cách với đội nhì bảng Monaco tới 25 điểm. PSG khẳng định là họ vua của các vị vua, khi trở thành đội bóng vô địch sớm nhiều vòng đấu nhất lịch sử (8 vòng) ở cả 5 giải đấu hàng đầu châu Âu. PSG mùa này là phiên bản hoàn thiện nhất dưới thời giới chủ Qatar.

MẠNH NHẤT LỊCH SỬ LIGUE 1

Hạ gục Troyes, đội bóng chưa từng thắng trên sân nhà De l’Aube mùa này là điều không có gì đáng chú ý ở thời điểm hiện tại với PSG. Song điều quan trọng nằm ở chỗ, chiến thắng ấy giúp thầy trò HLV Laurent Blanc khẳng định rằng họ không có đối thủ cạnh tranh xứng đáng cho ngai vàng bóng đá Pháp. Monaco ư? Đã quá xa rồi cái thời mà đội bóng Công quốc ném tiền qua cửa sổ để “mua” danh hiệu. Marseille ư? Không còn HLV Marcelo Bielsa và sức mạnh tài chính, đội bóng phố cảng chỉ còn là gã khổng lồ bằng giấy. Lyon ư? Mãnh sư đang trong giai đoạn chuyển giao thế hệ và chủ tịch Jean-Michel Aulas đã chuyển hướng đi mới cho đội nhà…

Thế còn các hiện tượng? Chắc chắn còn rất lâu nữa mới lại có một Montpellier “xuất chúng” như mùa 2011/12 để chặn bước tiến của các nhà ĐKVĐ Ligue 1. Trong khi chờ đợi các đại gia trở lại và ngựa ô xuất hiện, giới mộ điệu Pháp hãy cứ chiêm ngưỡng vẻ đẹp của PSG. Không phải lúc nào cũng lung linh, kỳ vĩ, nhưng rõ ràng PSG của Blanc là một đội bóng rất ổn định cả về con người lẫn lối chơi. Từ sau khi được giới chủ Qatar tiếp quản CLB tháng 5/2011, hiếm khi nào đội chủ sân Công viên các Hoàng tử không thắng 3 trận liên tiếp, hoặc có những cú vấp ngã không thể tha thứ.

PSG hậu 2015/16 có thể đối mặt với một cơn suy thoái, tùy thuộc vào cách họ đối phó với những mất mát to lớn về lực lượng ra sao ở kỳ chuyển nhượng Hè 2016. Một chu kỳ sắp kết thúc và rất có thể PSG mùa này sẽ không còn viên mãn như mùa này, đồng thời phải đối mặt với rất nhiều khó khăn, thách thức mới. Việc cần làm trước mắt của BLĐ PSG có lẽ sẽ là khẳng định “chủ quyền” với những ngôi sao Marco Verratti, Angel di Maria, Blaise Matuidi, Serge Aurier, David Luiz… chấm dứt tư tưởng muốn ra đi của các ngôi sao trẻ thi đấu rất lên chân ở mùa này như Adrien Rabiot, Layvin Kurzawa và thuyết phục các chuyên gia kỹ thuật Javier Pastore, Lucas Moura tiếp tục đồng hành cùng CLB.


Sunday, March 13, 2016

Man United vs West Ham, 23h00 ngày 13/3: Nỗi đau của Old Trafford

M.U dưới thời HLV Louis van Gaal thật mong manh. Cứ khi nào hy vọng được nhen lên thì họ lập tức trở lại với bộ mặt thất vọng. Đêm nay, trước West Ham cực kỳ ổn định, một thất bại nữa đang chờ đón Quỷ đỏ. Old Trafford còn phải chịu nỗi đau với Van Gaal đến bao giờ?

3 chiến thắng liên tiếp trước Shrewsbury Town, Midtjylland và Arsenal đã lôi M.U từ địa ngục lên mặt đất. Trong đó, thắng lợi 3-2 trước Pháo thủ ở Premier League hôm 28/2 thực sự là… cú sốc với ngay cả những CĐV Quỷ đỏ. 

Bởi không ai nghĩ rằng với đội hình tan nát vì chấn thương, với rất nhiều cầu thủ trẻ lâm trận tại Old Trafford, M.U lại có thể thắng một Arsenal đủ binh hùng tướng mạnh. Vì thế, chiến thắng đó đã từng được hy vọng là bước ngoặt để đưa M.U cũng như Van Gaal trở về từ cõi chết. 

Tuy nhiên, vẫn như rất nhiều lần từ đầu mùa giải, cứ khi nào tia sáng niềm tin mới được nhen lên, M.U lập tức trở lại với con đường diệt vong. Vận may đã đứng cạnh Quỷ đỏ để giúp họ giành 3 điểm trước Watford. Nhưng khi vận may ngoảnh mặt, đội quân của Van Gaal lập tức nhận 2 thất bại liên tiếp trước West Brom và Liverpool. 

Trong đó, trận thua 0-1 trước West Brom hôm 6/3 vừa qua mới là lần đầu M.U trắng tay tại The Hawthorns trong lịch sử Premier League. Còn thất bại 0-2 trước Liverpool tại Europa League đơn giản là không thể tồi tệ hơn. 

Paul Scholes phải dùng đến từ “hỗn loạn” để miêu tả về màn trình diễn của đội bóng cũ. Đó cũng là 90 phút mà Quỷ đỏ bị cho là đã phản bội truyền thống, khi chấp nhận đầu hàng từ quá sớm.

Hai trận thua gần nhất đã đẩy cuộc khủng hoảng ở Old Trafford ngày càng trầm trọng hơn. Ở Premier League, họ tụt xuống vị trí thứ 6. Còn ở Europa League, giải đấu mà M.U mang rất nhiều hy vọng vô địch để giành 1 vé dự Champions League mùa sau, họ cũng đứng trước nguy cơ bị loại cực lớn. 

Giới chuyên môn không nhận ra bất kỳ thứ ánh sáng nào trên con đường mà Quỷ đỏ đang đi. Những người hùng từ trên trời rơi xuống như Marcus Rashford 1 mùa chỉ xuất hiện giỏi lắm 1 lần. Van Gaal không thể chờ đợi vào một “Rashford mới” và nếu cứ đá như hiện tại, M.U sẽ không thể thắng nổi đối thủ nào, trừ những đội bóng đang ở nhóm xuống hạng. 

OLD TRAFFORD CÒN ĐAU ĐẾN BAO GIỜ?

Sau thất bại 0-2 trước Liverpool ở Europa League, FA Cup đang trở thành niềm hy vọng cuối của M.U để cứu vãn 1 mùa giải trắng tay. Tuy nhiên, ngay cả ở đấu trường này Quỷ đỏ cũng khó lòng tiến sau khi đối thủ đêm nay là West Ham.

Nếu là West Ham của những mùa giải trước, M.U sẽ chẳng có gì phải quá lo lắng. Bởi Quỷ đỏ đã bất bại 10 lần đụng độ gần nhất với West Ham, giành 6 chiến thắng. Nhưng West Ham bây giờ đã thay da đổi thịt. 

Ở Premier League, đội bóng thành London còn vượt mặt M.U để giành vị trí thứ 5. Từ đầu mùa giải, West Ham cũng chơi với phong độ cực kỳ ổn định. 20 trận gần nhất, họ chỉ thua 2 nhưng giành 9 chiến thắng. Tuần trước, West Ham vừa ngược dòng thắng ấn tượng 3-2 ngay trên sân của Everton.

Quan trọng hơn cả, West Ham đang chơi cực tốt khi đối đầu các đội bóng lớn mùa này. Trong 7 lần đụng độ Big Five từ đầu mùa, West Ham bất bại, giành 5 chiến thắng. Ở lần gần nhất đến Old Trafford, họ cũng đã khiến M.U phải chấp nhận tỷ số hòa 0-0. 

Chẳng nói đâu xa, lượt đấu trước ở FA Cup thì chính West Ham đã xuất sắc loại Liverpool, đối thủ vừa cho M.U nhận thất bại tâm phục khẩu phục ở Europa League. Nói vậy để thấy, thầy trò HLV Slaven Bilic đủ sức cho M.U ôm hận đêm nay. 

Con đường mà Van Gaal đang đi là con đường diệt vong. Vấn đề là Old Trafford phải chịu đựng Van Gaal, phải chịu đau đớn đến bao giờ nữa? 

DỰ ĐOÁN: 1-2 


Palermo vs Napoli, 02h45 ngày 14/3: “Hổ đói” Napoli

Napoli đã bị Juventus gia tăng khoảng cách lên 6 điểm sau khi Bà đầm già đánh bại Sassuolo 1-0 ở trận đấu sớm vòng 29. Điều này sẽ khiến cho thầy trò HLV Maurizio Sarri chịu áp lực chiến thắng nặng nề hơn khi gặp Palermo đêm nay.

Tuy nhiên với lực lượng hiện có, xem ra Napoli sẽ không khó đánh bại được Palermo. Thầy trò HLV Sarri đang có dấu hiệu vùng lên, sau khi bị loại ở Europa League và giờ họ chỉ phải tập trung cho cuộc chạy đua với Juventus ở Serie A. Cuối tuần trước họ đã có chiến thắng đầu tiên sau 6 trận chỉ biết hòa và thua, khi vượt qua Chievo 3-1. 

Thành tích sân khách gần đây của Napoli không tốt, khi CLB này hòa 1 và thua 2 ở 3 trận vừa qua, song là do họ gặp toàn đối thủ mạnh: Juventus (0-1), Villarreal (0-1) và Fiorentina (1-1). Thực tế, Napoli đã thắng tới 6/7 trận làm khách trước đó.

Trong khi Palermo lại đang thi đấu yếu ớt và chưa có dấu hiệu cải thiện được sức mạnh. CLB đang ngụp lặn ở phía dưới BXH này chỉ biết hòa và thua ở 7 trận gần đây. Trên sân nhà, họ còn có tới 5 lần trắng tay ở 8 trận gần đây.

Napoli được hành quân tới sân của Palermo với lực lượng đầy đủ, khi không có bất cứ cầu thủ nào chấn thương hay bị treo giò. Việc không còn chơi ở Europa League còn đang giúp các ngôi sao hàng đầu của họ như Hamsik, Callejon, Insigne và đặc biệt Higuain có thời gian dưỡng sức. Họ đang giống như những con “hổ đói” rất thèm khát chiến thắng. Bởi vậy, “con mồi” Palermo khó tránh khỏi thất bại đêm nay, thậm chí với tỷ số cách biệt.

ĐẶC BIỆT
Trên 2 bàn
9/10 trận gặp nhau gần đây giữa 2 CLB tại Palermo và 6/8 trận sân nhà vừa qua của Palermo đều có trên 2 bàn. Việc Palmero cần điểm và Napoli khát thắng cũng khiến trận đấu có nhiều bàn.

ĐỘI HÌNH DỰ KIẾN
Palermo: Sorrentino; Struna, Cionek, Gonzalez, Pezzella; Hiljemark, Jajalo; Chochev,Vazquez, Quaison; Gilardino.
Napoli: Reina; Hysaj, Albiol, Koulibaly, Ghoulam; Allan, Jorginho; Hamsik, Callejon, Insigne; Higuain.

DỰ ĐOÁN: 2-4



3 CỘT MỐC VẪY GỌI HIGUAIN

3 CỘT MỐC VẪY GỌI HIGUAIN

Gần như chắc chắn ngôi Vua phá lưới Serie A mùa này sẽ thuộc về Higuain, nhưng vẫn có 3 cột mốc quan trọng đang chờ anh chinh phục. Đơn giản nhất, chỉ cần một lần ăn mừng đêm nay trước Palermo, Higuain sẽ chạm kỷ lục ghi bàn của chính mình, san bằng thành tích 27 bàn tại La Liga dưới màu áo Real Madrid mùa 2009/10. 

Tiếp đó, anh sẽ hướng đến cột mốc 30 pha lập công tại Serie A, điều mà suốt từ mùa giải 1959/60 tới nay, chỉ có mỗi Luca Toni mùa 2005/06 làm được (31 bàn). Đây cũng là mục tiêu nằm trong tầm tay của chân sút người Argentina nếu nhìn lại hiệu suất làm bàn khủng khiếp của anh kể từ đầu mùa.

Nhưng mục tiêu chót mới là quan trọng, nếu đạt được sẽ đưa Higuain lên tầm huyền thoại của giải đấu. Đó là kỷ lục ghi bàn trong cả mùa giải được Gunnar Nordahl (Milan) lập ở mùa 1949/50 với 35 pha lập công. Để bắt kịp thành tích của cố danh thủ người Thụy Điển, Higuain cần tới 9 pha lập công/10 trận còn lại của mùa giải. 

Higuain có lợi thế nhất định trong hành trình đuổi theo Nordahl. Đó là việc Napoli giờ chỉ còn duy nhất mặt trận Serie A để chiến đấu, toàn đội có thể tập trung tất cả sức lực cho mục tiêu Scudetto, đi kèm với nó là thành tích cá nhân của Higuain. Tuy nhiên, chỉ có sự nỗ lực của El Pipita mới giúp anh với đến những đỉnh cao.

El Pipita vừa trực tiếp đảm nhận trách nhiệm ghi bàn, vừa thúc giục toàn đội tiến lên. Còn đồng đội thì cứ nhìn vào sự lăn xả của Higuain để noi theo. Ngay cả thủ quân Marek Hamsik cũng không có thể có được tầm ảnh hưởng như Higuain tại sân San Paolo lúc này. 

Những kỷ lục cá nhân của Higuain sẽ giảm bớt giá trị nếu Napoli không thể giành Scudetto sau 26 năm chờ đợi. Nhưng CLB miền Nam khó có thể vươn đến mục tiêu ấy, nếu El Pipita không thể duy trì mạch săn bàn vừa mới được khơi lại…


PSG có thể vô địch Ligue I ngay đêm nay

AS Monaco là niềm hy vọng duy nhất của Ligue 1 có thể bám đuổi và ngăn chặn PSG đăng quang sớm nhất có thể. Tuy nhiên, đội bóng Công quốc chứng tỏ họ không xứng đáng với niềm vinh dự ấy.
Bởi thực tế thời gian vừa qua, đội bóng của HLV Laurent Blanc có 2 cú sảy chân đáng tiếc, gồm trận thua 1-2 trước Lyon và trận hòa không bàn thắng trên sân nhà trước Montpellier. Song Monaco không thể tận dụng được những sai lầm đáng tiếc ấy để thu hẹp khoảng cách với đội ĐKVĐ. Nếu PSG chỉ giành 1/6 điểm tối đa ở 2 trận đó, thì Monaco cũng chẳng khá hơn mấy với 2/6 điểm ở 2 vòng gần nhất.

Và lần này, cơ hội thuộc về đội chủ sân Công viên các Hoàng tử. Do Monaco bị Reims cầm hòa 2-2 tại Louis II ở trận đấu sớm rạng sáng qua, PSG sẽ vô địch luôn nếu thắng trận tại Troyes đêm nay. Đây là vương miện vô địch lần thứ 4 liên tiếp của PSG dưới triều đại Qatar. 

Trong trường hợp hạ gục đội bét bảng Troyes, đội bóng Thủ đô sẽ có 77 điểm, nhiều hơn Monaco đang xếp thứ 2 tới 25 điểm. Mà Ligue 1 2015/16 chỉ còn 8 vòng đấu, nếu thắng tất cả, Monaco cũng chỉ có thể đạt được 24 điểm để nâng tổng điểm cuối mùa là 76. 

Như vậy, PSG sẽ thiết lập kỷ lục mới ở 5 giải VĐQG hàng đầu châu Âu, khi đăng quang trước 62 ngày - tương đương với hơn 2 tháng và sớm 8 vòng. Cần nhớ rằng, mùa 2013/14, Bayern Munich cũng “chỉ” đoạt chức vô địch Bundesliga vào ngày 25/3 và sớm 7 vòng mà thôi (thực tế số trận tại giải VĐQG Đức là 34, kém 4 giải còn lại 4 trận vì sân chơi này chỉ có 18 đội). 

Trong trường hợp tệ nhất (không thắng tại Troyes), PSG vẫn có thể vô địch sớm hơn Bayern cách đây 2 mùa khi vòng tới họ sẽ gặp chính Monaco trên sân nhà vào ngày 21/3 tới (lượt đi PSG thắng 3-0 tại Louis II).

“Chúng tôi không thi đấu vì các kỷ lục. Nhưng rõ ràng việc thiết lập những cột mốc mới sẽ giúp PSG chơi hưng phấn và quyết tâm hơn. Chúng tôi muốn giải quyết Ligue 1 sớm nhất có thể”, HLV Blanc không giấu giếm tham vọng của đội nhà.



Arsenal vs Watford, 20h30 ngày 13/3: FA Cup giờ đây là mục tiêu sống còn

Về lý thuyết, Arsenal hiện nay vẫn còn khả năng đoạt cú ăn ba danh hiệu ở mùa giải 2015/16. Thế nhưng, con đường tiến thân của họ ở các đấu trường Champions League và Premier League chỉ còn rất hẹp. 

Sau thất bại 0-2 trước Barcelona trên sân nhà ở lượt đi, Arsenal cần một phép màu mới có thể góp mặt tại tứ kết Champions League. Còn tại mặt trận Premier League, thầy trò HLV Arsene Wenger sắp trở thành kẻ chầu rìa, bị đội dẫn đầu bỏ xa với khoảng cách 8 điểm.

Trong bối cảnh hiện nay, FA Cup là đấu trường giàu tiềm năng nhất đối với Arsenal. Các đối thủ còn lại của họ ở mặt trận này như Chelsea, Man United… đều không quá nguy hiểm. Ngoài ra, Pháo thủ rất có duyên với FA Cup. Chính sân chơi này đã giúp cho HLV Wenger tránh được hai mùa giải trắng tay liên tiếp gần đây.

Giữa tuần qua, Arsenal đã kết thúc chuỗi 5 trận không biết chiến thắng bằng màn trình diễn ấn tượng đè bẹp Hull với tỷ số 4-0 ở trận đá lại vòng 5 FA Cup. Niềm cảm hứng này sẽ trở thành điểm tựa quan trọng để họ tiếp tục tiến lên trên chặng đường phía trước. Sự chính xác và hiệu quả của cả mặt trận tấn công lẫn phòng ngự trong trận đấu với Hull cho thấy, Pháo thủ đã sẵn sàng cho công cuộc hồi sinh.

Trong khi Arsenal đang trên đà hồi sinh, thì các vị khách lại có dấu hiệu sa sút. Tình trạng thiếu chiều sâu lực lượng khiến cho Watford thường xuyên phải cày ải với gần như một đội hình. Chính điều đó đã làm cho các trụ cột như Troy Deeney, Odion Ighalo, Etienne Capoue… xuống sức. Hậu quả là Watford không còn giữ được những pha phản công sắc lạnh như hồi đầu mùa giải. Họ đã trải qua 3 trận liên tiếp không thắng trên tất cả các đấu trường.

Đêm nay, nhiều khả năng Watford sẽ phải đón nhận thất bại thứ 7 liên tiếp trước Arsenal, để đưa thầy trò Wenger tiến gần tới danh hiệu vô địch FA Cup.

Thông tin
Arsenal: Aaron Ramsey, Oxlade-Chamberlain, Petr Cech, Santi Cazorla, Jack Wilshere và Tomas Rosicky chấn thương. Khả năng ra sân của Laurent Koscielny còn bỏ ngỏ.
Watford: Joel Ekstrand và Jose Manuel Juardo chấn thương. Craig Cathcart có thể trở lại thi đấu.
Arsenal thắng theo châu Á 4/8 trận vừa qua.
Watford không thắng theo châu Á 4/5 trận gần đây.
Watford không thắng theo châu Á 3/6 trận sân khách gần nhất.

Đặc biệt
Tổng bàn thắng lẻ
Trong 8 trận vừa qua của Watford, có 7 trận kết thúc với tổng bàn thắng là số lẻ. 4/5 cuộc đối đầu gần đây giữa Arsenal và Watford cũng có số bàn thắng không chia hết cho 2. Đây là cơ sở để tin rằng tổng bàn thắng lẻ sẽ xuất hiện trận này.

Đội hình  dự kiến
Arsenal: Ospina; Bellerin, Gabriel, Mertesacker, Monreal; Flamini, Coquelin; Walcott, Oezil, Sanchez; Giroud.
Watford: Gomes; Nyom, Ake, Proedl, Paredes; Watson, Capoue, Abdi, Anya; Ighalo, Deeney.

DỰ ĐOÁN: 3-1


18h30 ngày 13/3: Khoảng lặng của Milan

Họ giờ đây kém đội đứng thứ 3 là Roma tới 9 điểm. Cách biệt đó không dễ san lấp trong bối cảnh các đội phía trên đều đang thi đấu rất ổn định.

Thất bại trên sân của Sassuolo không cho thấy những vấn đề ở tầm vĩ mô của Milan. Song những bước chạy mệt mỏi nơi đôi chân các học trò HLV Mihajlovic lại bộc lộ nhược điểm về thể lực. Sau giai đoạn bay cao với 12 trận bất bại liên tiếp, Milan đang dần xuống sức. 

Tình trạng sa sút thể lực khiến họ không còn giữ được tính chính xác, nhịp nhàng trong các pha phối hợp. Đây là giai đoạn Milan cần được tích lũy năng lượng trước khi tính tới một chu kỳ đột phá mới.

Trong quá khứ, Chievo là đối thủ ưa thích của Milan. Song với tình hình hiện nay, chuyến làm khách tại sân Marc’Antonio Bentegodi không hề dễ dàng với thầy trò Mihajlovic. Nhiều khả năng, họ sẽ bị chủ nhà Chievo chia điểm.

ĐẶC BIỆT
Tổng bàn thắng chẵn
Trong 5 trận sân nhà vừa qua của Chievo, có 4 trận kết thúc với tổng bàn thắng là số chẵn. Cả 8 trận sân khách gần đây của Milan cũng có số bàn thắng chia hết cho 2. Đây là cơ sở để tin rằng tổng bàn thắng chẵn sẽ xuất hiện ở trận này.

ĐỘI HÌNH DỰ KIẾN
Chievo: Bizzarri; Cesar, Dainelli, Frey, Cacciatore; Rigoni, Radovanovic, Castro; Birsa, Pellissier, M’Poku.
Milan: Donnarumma; De Sciglio, Alex, Zapata, Antonelli; Bonaventura, Kucka, Bertolacci, Honda; Balotelli, Bacca.

DỰ ĐOÁN: 1-1


Las Palmas vs Real Madrid, 02h30 ngày 14/3, Bay nữa đi Kền Kền

Có thể khẳng định, bầu trời Bernabeu đã sáng bừng trở lại sau một thời gian u ám. Những chiến thắng liên tiếp gần đây của thầy trò HLV Zinedine Zidane đã xua đi mây đen từng bao phủ tại đây. Giữa tuần vừa rồi, Real tiếp tục đánh bại Roma 2-0 để thẳng tiến vào tứ kết Champions League. 

Tại La Liga, các Madridistas cũng được bù đắp cho những nỗi thất vọng mà họ từng phải chịu trước đó bằng 2 chiến thắng ấn tượng khác, lần lượt trước Levante (3-1) và đặc biệt là bữa tiệc bàn thắng thịnh soạn 7-1 trong cuộc tiếp đón Celta Vigo ở vòng La Liga gần nhất.

Real lại mạnh mẽ về mọi mặt. Bên cạnh tinh thần và phong độ, HLV Zidane đang có được lực lượng đầy đủ và sung sức nhất từ khi tiếp quản Kền kền trắng. Danh sách chấn thương Real đã được xóa sạch. 

Cầu thủ dính chấn thương cuối cùng của họ là Karim Benzema cũng đã trở lại tập luyện, dù có thể sẽ không ra sân ngay trận này. Nhưng sự trở lại của anh cũng sẽ giúp đội bóng của Zizou càng lạc quan và tự tin hơn.

Las Palmas thực tế đang vùng lên mạnh mẽ trong cuộc chiến trụ hạng, thậm chí còn toàn thắng cả 3 vòng gần đây. Tuy nhiên, một khi Real đã thăng hoa và có lực lượng hùng hậu, CLB nhỏ bé này không thể là đối thủ của Kền kền trắng. 

Đó là chưa kể, họ còn phải tiếp đón Kền kền trắng với đội hình sứt mẻ vì chấn thương của hàng loạt cầu thủ, gồm Dani Castellano, Hernan,  Mubarak Wakaso, Aythami Artiles, Vicente Gomez và Tana.

THÔNG TIN
Las Palmas: Castellano, Hernan,  Wakaso, Artiles, V.Gomez và Tana chấn thương.
Real: Benzema đã tập luyện trở lại song chưa thể ra sân.
Theo châu Á, Las Palmas thắng 4 và thua 2 ở 6 trận vừa qua, Real thắng 4 và thua 2 ở 6 trận gần đây.
Theo châu Á, Las Palmas thắng 3 và thua 2 ở 5 trận sân nhà vừa qua, Real thắng 3 và thua 2 ở 5 trận sân khách vừa qua.
Theo châu Á, Las Palmas thắng 2, hòa 1 và thua 2 ở 5 trận gặp Real vừa qua.

ĐẶC BIỆT
Real thắng hiệp 1 theo châu Á
Real đều thắng trong hiệp 1 ở 3/4 trận sân khách gần đây. Las Palmas chỉ thắng 1, hòa 1 và thua 3 trước giờ giải lao ở 5 trận sân nhà vừa qua. Việc đang hưng phấn cũng có thể giúp Real sớm hạ gục đối thủ.

ĐỘI HÌNH DỰ KIẾN
Las Palmas: Varas; D.Garcia, Aythami, Bigas, Garrido; Mesa, Montoro; Viera, El Zhar, Momo; William Jose
Real: Navas; Carvajal, Varane, Pepe, Marcelo; Casemiro, Modric, Kroos; James, Bale, Ronaldo.

DỰ ĐOÁN: 2-3