Thử lý giải nguyên nhân vì sao Real Madrid thảm bại

Trận bán kết 2 giữa Borussia Dormund và Real Madrid đã khép lại với một kết quả vô cùng thảm hại 4-1 cho đội bóng mang danh hiệu Galactico 2.0, dưới quyền chỉ huy trực tiếp của HLV lừng lẫy tiếng tăm Jose Mourinho. Đau khổ nhất là thất bại đến ngay vào lúc niềm tin và hy vọng về chiến thắng Decima đã hiển hiện rõ rệt, khi đại kình địch Barcelona hầu như chắc chắn sẽ bị Bayern Munich loại ra khỏi vòng tranh chấp.

Mourinho không hề khinh địch

Ngay từ trước khi vòng bảng diễn ra, con mắt tinh tường của Mourinho đã sớm nhận ra không phải Man City, mà chính Borussia Dormund mới là kình địch số một. Kết quả ở vòng bảng Real một thua, một hòa với Borussia cho thấy nhãn quan của ông chính xác, nhận định của ông tinh tường.


Sau cuộc rút thăm bán kết, Real Madrid một lần nữa lại phải đụng độ với Dortmund. Không ít người đã cho rằng Real Madrid gặp may, vớ được đối thủ nhẹ cân nhất, và cũng đã không ít người hí hửng, mừng thầm về một cái kết cục tươi sáng cho Real năm nay. Trong số những người sớm "lạc quan tếu" ấy, chắc hẳn không có Mourinho. Bằng chứng là ông đã đích thân lặn lội sang tận Đức để một lần nữa xem giò xem cẳng đoàn quân tinh nhuệ của Jurgen Klopp.

Trong trận bán kết lượt đi vừa qua, Mourinho cũng không ém quân, không nghi binh, giấu miếng, mà ông đã cho toàn thể các hảo thủ xuất trận, do đó, hoàn toàn có thể loại bỏ yếu tố Real Madrid thua vì coi nhẹ đối phương!

Phải chăng Mourinho đã huê dạng, hoa lá cành?

Vì sao Oezil đang chơi xuất sắc ở vị trí hộ công sở trường, lại bị đẩy dạt sang cánh phải thay thế Di Maria, nhường vị trí hộ công ấy cho Luca Modric? Vì sao Sergio Ramos đang phối hợp tốt với Varane làm thành một cặp trung vệ đáng tin cậy, lại phải nhường chỗ cho Pepe, và dạt sang chơi hậu vệ phải? 

Cách giải thích đơn giản là vì Arbeloa bị thẻ đỏ, Di Maria vướng bận chuyện gia đình, không tập trung sớm được cùng đội bóng, khiến nên Mourinho phải đưa ra hai điều chỉnh quan trọng ấy. Nhưng giải thích theo kiểu này sẽ không có tính thuyết phục. Vì lẽ Benzema, Kaka cũng thừa sức chơi vị trí của Maria, không cần thiết phải dời quân bài chiến lược Oezil bỏ trọng địa ra ngoại biên như thế. Tương tự, vị trí hậu vệ phải dù thiếu Arbeloa, vẫn còn có thể dùng Essien hoặc thậm chí kéo lùi Callejon thay thế được. 

Ranieri đã từng nổi tiếng là một "thợ hàn" với đặc trưng "giật gấu vá vai" không thành công. Nhưng Mourinho chưa bao giờ phải mang tiếng xấu ấy. Hà tất trong một trận đấu quan trọng như trận bán kết vừa qua, cớ sao ông phải "hàn xì" hai vị trí, để lại hai lỗ hổng rộng toang hoác như thế?

Phải chăng trong một lúc cao hứng, ông cũng muốn huê dạng, chơi tô vẽ hoa lá cành một chút, để chứng minh rằng ông cũng biết biến hóa đội hình linh động như Sir Alex Ferguson, nhằm tạo bất ngờ cho đối phương, mà khiến sinh ra cách sắp xếp tréo cẳng tréo giò như thế? Giả thuyết này cũng không thực sự có tính thuyết phục cao! Vậy thì vì sao? Chỉ còn một cách lý giải cuối cùng mà thôi. Đó là sự thiếu niềm tin!

Quân và tướng không cùng nhìn về một phía

Ngài chủ tịch Perez muốn thắng CL lần thứ 10, để bảo đảm ngôi vị chủ tịch Real Madrid trong kỳ bầu cử sắp tới. Jose Mourinho muốn thắng Decima để ra đi trong hào quang chói lọi. Nhiều cầu thủ cũng muốn điều ấy, vì danh dự, và vì khoản tiền thưởng 20 triệu bảng được chia phần sau chiến thắng. Cánh Bồ Đào Nha luôn một lòng một dạ với thầy. 

Nhưng còn cánh "phản nghịch với Mourinho" thì sao? Tuy thủ lãnh nhóm những con cừu đen, Iker Casillas, đã bị tống lên băng ghế dự bị, nhưng vẫn còn đó những nhân tố tiềm ẩn nhiều tai họa bất trắc. Ramos đã từng phản lưới nhà ngọt xớt, dâng bàn thắng cho đối phương, Kaka và Di Maria đã từng ăn những thẻ đỏ lãng nhách, khiến Real phải thi đấu kém người. Arbeloa, Alonso bề ngoài có vẻ trung lập và ủng hộ Mourinho nhưng dẫu sao họ vẫn là những tuyển thủ của TBN, đồng hội đồng thuyền với Casillas, Ramos. Oezil thì từ đầu mùa bóng, đã nhiều lần bị Mourinho phê phán, đả kích đến mất mặt, và cũng nhiều lần phải lên ghế dự bị.

Ở hai trận bán kết CL, có lẽ Mourinho đã không dám tin cậy vào những nhân tố ấy. Và phải chăng vì thế mà ông đã cho Kaka, Di Maria dự bị, đẩy Oezil ra cánh phải, sử dụng "những người của mình" là Luca Modric và Pepe thay thế? Modric được chơi vai trò then chốt tiền vệ hộ công, để bảo đảm là Ronaldo sẽ có người mồi bóng? Lấy lý do cần người trám chỗ Arbeloa để đẩy Ramos xa khỏi cầu môn, hòng tránh những cú phản lưới nhà tai họa, hoặc "vô tình trượt ngã" để đối phương qua mặt?

Có lẽ Mourinho đã thận trọng, đã chủ động ngăn ngừa trước những mầm họa từ bên trong. Tiếc thay, điều ông đoán biết trước vẫn không thể giúp ông tránh được thảm kịch: Trên sân, Oezil đá vật vờ như một bóng ma vô hồn, Ramos thì rất nhiều lần dễ dàng để cho Marco Reus và Mario Goetze đi qua, lật bóng vào khu cấm địa như thể cánh phải là chỗ không người, còn Alonso thì nhẹ nhàng và đơn giản biếu không cho Borussia một quả penalty, dập tắt hết niềm hy vọng lội ngược dóng!

Một điều đau đớn khác nữa, là những nhân tố ông tin cậy như Modric, như Pepe, đều chơi dưới sức, không gánh vác nổi trọng nhiệm mà ông đã "âm thầm" phó thác cho họ. Phải, chỉ "âm thầm" thôi. Chứ những nghi kỵ, những ngờ vực giữa tướng và quân làm sao mà đem nói công khai ra trước bàn dân thiên hạ cho được!

(Bạn đọc: Đông Hưng)


 

No comments:

Post a Comment

Monday, April 29, 2013

Thử lý giải nguyên nhân vì sao Real Madrid thảm bại

Trận bán kết 2 giữa Borussia Dormund và Real Madrid đã khép lại với một kết quả vô cùng thảm hại 4-1 cho đội bóng mang danh hiệu Galactico 2.0, dưới quyền chỉ huy trực tiếp của HLV lừng lẫy tiếng tăm Jose Mourinho. Đau khổ nhất là thất bại đến ngay vào lúc niềm tin và hy vọng về chiến thắng Decima đã hiển hiện rõ rệt, khi đại kình địch Barcelona hầu như chắc chắn sẽ bị Bayern Munich loại ra khỏi vòng tranh chấp.

Mourinho không hề khinh địch

Ngay từ trước khi vòng bảng diễn ra, con mắt tinh tường của Mourinho đã sớm nhận ra không phải Man City, mà chính Borussia Dormund mới là kình địch số một. Kết quả ở vòng bảng Real một thua, một hòa với Borussia cho thấy nhãn quan của ông chính xác, nhận định của ông tinh tường.


Sau cuộc rút thăm bán kết, Real Madrid một lần nữa lại phải đụng độ với Dortmund. Không ít người đã cho rằng Real Madrid gặp may, vớ được đối thủ nhẹ cân nhất, và cũng đã không ít người hí hửng, mừng thầm về một cái kết cục tươi sáng cho Real năm nay. Trong số những người sớm "lạc quan tếu" ấy, chắc hẳn không có Mourinho. Bằng chứng là ông đã đích thân lặn lội sang tận Đức để một lần nữa xem giò xem cẳng đoàn quân tinh nhuệ của Jurgen Klopp.

Trong trận bán kết lượt đi vừa qua, Mourinho cũng không ém quân, không nghi binh, giấu miếng, mà ông đã cho toàn thể các hảo thủ xuất trận, do đó, hoàn toàn có thể loại bỏ yếu tố Real Madrid thua vì coi nhẹ đối phương!

Phải chăng Mourinho đã huê dạng, hoa lá cành?

Vì sao Oezil đang chơi xuất sắc ở vị trí hộ công sở trường, lại bị đẩy dạt sang cánh phải thay thế Di Maria, nhường vị trí hộ công ấy cho Luca Modric? Vì sao Sergio Ramos đang phối hợp tốt với Varane làm thành một cặp trung vệ đáng tin cậy, lại phải nhường chỗ cho Pepe, và dạt sang chơi hậu vệ phải? 

Cách giải thích đơn giản là vì Arbeloa bị thẻ đỏ, Di Maria vướng bận chuyện gia đình, không tập trung sớm được cùng đội bóng, khiến nên Mourinho phải đưa ra hai điều chỉnh quan trọng ấy. Nhưng giải thích theo kiểu này sẽ không có tính thuyết phục. Vì lẽ Benzema, Kaka cũng thừa sức chơi vị trí của Maria, không cần thiết phải dời quân bài chiến lược Oezil bỏ trọng địa ra ngoại biên như thế. Tương tự, vị trí hậu vệ phải dù thiếu Arbeloa, vẫn còn có thể dùng Essien hoặc thậm chí kéo lùi Callejon thay thế được. 

Ranieri đã từng nổi tiếng là một "thợ hàn" với đặc trưng "giật gấu vá vai" không thành công. Nhưng Mourinho chưa bao giờ phải mang tiếng xấu ấy. Hà tất trong một trận đấu quan trọng như trận bán kết vừa qua, cớ sao ông phải "hàn xì" hai vị trí, để lại hai lỗ hổng rộng toang hoác như thế?

Phải chăng trong một lúc cao hứng, ông cũng muốn huê dạng, chơi tô vẽ hoa lá cành một chút, để chứng minh rằng ông cũng biết biến hóa đội hình linh động như Sir Alex Ferguson, nhằm tạo bất ngờ cho đối phương, mà khiến sinh ra cách sắp xếp tréo cẳng tréo giò như thế? Giả thuyết này cũng không thực sự có tính thuyết phục cao! Vậy thì vì sao? Chỉ còn một cách lý giải cuối cùng mà thôi. Đó là sự thiếu niềm tin!

Quân và tướng không cùng nhìn về một phía

Ngài chủ tịch Perez muốn thắng CL lần thứ 10, để bảo đảm ngôi vị chủ tịch Real Madrid trong kỳ bầu cử sắp tới. Jose Mourinho muốn thắng Decima để ra đi trong hào quang chói lọi. Nhiều cầu thủ cũng muốn điều ấy, vì danh dự, và vì khoản tiền thưởng 20 triệu bảng được chia phần sau chiến thắng. Cánh Bồ Đào Nha luôn một lòng một dạ với thầy. 

Nhưng còn cánh "phản nghịch với Mourinho" thì sao? Tuy thủ lãnh nhóm những con cừu đen, Iker Casillas, đã bị tống lên băng ghế dự bị, nhưng vẫn còn đó những nhân tố tiềm ẩn nhiều tai họa bất trắc. Ramos đã từng phản lưới nhà ngọt xớt, dâng bàn thắng cho đối phương, Kaka và Di Maria đã từng ăn những thẻ đỏ lãng nhách, khiến Real phải thi đấu kém người. Arbeloa, Alonso bề ngoài có vẻ trung lập và ủng hộ Mourinho nhưng dẫu sao họ vẫn là những tuyển thủ của TBN, đồng hội đồng thuyền với Casillas, Ramos. Oezil thì từ đầu mùa bóng, đã nhiều lần bị Mourinho phê phán, đả kích đến mất mặt, và cũng nhiều lần phải lên ghế dự bị.

Ở hai trận bán kết CL, có lẽ Mourinho đã không dám tin cậy vào những nhân tố ấy. Và phải chăng vì thế mà ông đã cho Kaka, Di Maria dự bị, đẩy Oezil ra cánh phải, sử dụng "những người của mình" là Luca Modric và Pepe thay thế? Modric được chơi vai trò then chốt tiền vệ hộ công, để bảo đảm là Ronaldo sẽ có người mồi bóng? Lấy lý do cần người trám chỗ Arbeloa để đẩy Ramos xa khỏi cầu môn, hòng tránh những cú phản lưới nhà tai họa, hoặc "vô tình trượt ngã" để đối phương qua mặt?

Có lẽ Mourinho đã thận trọng, đã chủ động ngăn ngừa trước những mầm họa từ bên trong. Tiếc thay, điều ông đoán biết trước vẫn không thể giúp ông tránh được thảm kịch: Trên sân, Oezil đá vật vờ như một bóng ma vô hồn, Ramos thì rất nhiều lần dễ dàng để cho Marco Reus và Mario Goetze đi qua, lật bóng vào khu cấm địa như thể cánh phải là chỗ không người, còn Alonso thì nhẹ nhàng và đơn giản biếu không cho Borussia một quả penalty, dập tắt hết niềm hy vọng lội ngược dóng!

Một điều đau đớn khác nữa, là những nhân tố ông tin cậy như Modric, như Pepe, đều chơi dưới sức, không gánh vác nổi trọng nhiệm mà ông đã "âm thầm" phó thác cho họ. Phải, chỉ "âm thầm" thôi. Chứ những nghi kỵ, những ngờ vực giữa tướng và quân làm sao mà đem nói công khai ra trước bàn dân thiên hạ cho được!

(Bạn đọc: Đông Hưng)


 

No comments:

Post a Comment