Giã biệt chàng trai răng thỏ

1. Từ lâu, những fan túc cầu không còn quan tâm Ronaldo đang ở đâu, làm gì, kể cả những người từng hâm mộ anh cuồng nhiệt. Ở thời đại thông tin bùng nổ đến mức có người cho rằng khó có ai nổi tiếng quá 5 giây thì một cầu thủ xế chiều đang chơi bóng tại câu lạc bộ Corinthians ở xứ Nam Mỹ xa xôi quả thực khó mà bắt công chúng phải quay đầu về phía mình. Brazil là một cái tên lẫy lừng về bóng đá nhưng chỉ trên phương diện đội tuyển quốc gia. Xét về tầm vóc câu lạc bộ, so với Real Madrid, Barcelona, Manchester United, Arsenal, Bayern Munich, Inter Milan..., câu lạc bộ Corinthians chỉ là một đội bóng ngoại vi, chỉ cái tên đọc lên cũng đã khó, lọt vào trí nhớ của người hâm mộ càng lắm gian nan. 


2. Phải chăng đó là sự bạc bẽo của lòng người mà ông bà ta từng đặt tên “có mới nới cũ”? Dĩ nhiên khi sức cống hiến đã cạn, khi những chấn thương triền miên đã ghì chặt đôi chân tài hoa ngày nào xuống cỏ bằng chiếc neo của số phận, những ngôi sân cỏ một thời không thể quần tụ ở quầng sáng trung tâm. Ngôi sao Ronaldo tất nhiên vẫn còn đó nhưng bay ngại ngùng ở một quỹ đạo rất xa dải thiên hà, với một thứ ánh sáng lập lòe đến mức đom đóm còn phải cười khảy. “Tôi không thể chơi bóng dù đã rất nỗ lực”, chàng trai răng thỏ bùi ngùi thú nhận, “Tôi hình dung các động tác nhưng cơ thể không đáp ứng điều mình muốn”. Như Roberto Carlos, một danh thủ Brazil cùng thời và là một người bạn thân, Ronaldo đã chấp nhận quay về chơi bóng ở quê nhà sau những tháng ngày tung hoành ngang dọc ở châu Âu từ Eindhoven qua Barcelona, Real Madrid đến AC Milan, Inter Milan - kiểu hành xử như một hiền sĩ Đông phương trong tuyệt phẩm Quy khứ lai từ của Đào Tiềm! Nhưng ngay cả như vậy, định mệnh cũng không chiều lòng chàng trai tài hoa ngày nào. Số phận buộc Ronaldo không chỉ từ giã các sân cỏ náo nhiệt châu Âu mà chia tay luôn thảm cỏ xanh, một phần quan trọng làm nên con người anh!
 

3. Bây giờ, nếu quay chậm lại cuộn phim quá khứ, chúng ta sẽ nhớ ra Ronaldo là cầu thủ được bình chọn là cầu thủ xuất sắc nhất thế giới tới những 3 lần. Ngoài Zinedine Zidane ra, không siêu sao nào sánh được với anh. Nhưng ngay cả Zidane cũng không làm được điều mà Ronaldo làm được: đoạt danh hiệu cao quý đó vào năm 20 tuổi (1996). Ronaldo cũng hai lần trở thành nhà vô địch thế giới với đội tuyển Brazil 1994, 2002 và hiện anh đang giữ kỷ lục cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất qua các kỳ World Cup (15 bàn). Chỉ chừng đó thôi, Ronaldo đã đóng đinh tên mình vào lịch sử. Có điều gì lấp lánh hơn lịch sử? Có, đấy là huyền thoại. Và ngay cả trong lãnh vực truyền kỳ, Ronaldo cũng từng được tôn vinh như một vị thần: Anh là cầu thủ duy nhất trong lịch sử bóng đá thế giới được báo giới phong tặng mỹ hiệu “người ngoài hành tinh”! 






Còn chút gì để nhớ...

4. Nếu có dịp xem lại các video clip quay những pha ghi bàn của Ronaldo trên các sân cỏ châu Âu, đặc biệt lúc anh còn khoác áo Barcelona, chúng ta sẽ thấy mỹ danh “người ngoài hành tinh” được gán cho Ronaldo không có gì là đại ngôn. Lúc Ronaldo còn ở thời kỳ sung sức, không hàng phòng ngự nào có thể ngăn chặn anh được. Maradona thiên tài từng khiến giới mộ điệu lác mắt khi lừa bóng qua cả nửa đội bóng Anh để ghi bàn ở World Cup 1986. Trong thực tế, Ronaldo còn làm được nhiều hơn thế: anh từng lừa bóng không chỉ từ giữa sân như Maradona mà từ gần đường biên cuối sân bên này, xông thẳng về phía cuối sân bên kia để ghi bàn. Bóng dính chân như có dán keo, Ronaldo chạy với tốc độ của chiếc xe đua F1, vượt qua hàng loạt pha túm áo, ôm người và ngáng chân của đối phương với thể lực kinh hồn và khả năng giữ thăng bằng tuyệt vời, tóm lại trong trận đối đầu với đội Compostela trên sân cỏ Tây Ban Nha, anh gần như lừa qua cả một đội bóng để ghi bàn. Đặc biệt, Ronaldo thực hiện những pha bóng ngoạn mục như vậy không chỉ một lần. Xem Ronaldo chơi bóng trong những năm tháng đó, có cảm giác anh như một con sư tử sổng chuồng chạy lộn vào sân cỏ: ngăn cản anh dường như chỉ có cách dùng súng gây mê - như để bắn hạ một con sư tử thật. 


Ở World Cup 2002, cú chích mũi giày đưa bóng vào lưới đội Thổ Nhĩ Kỳ của Ronaldo cũng có thể xem như một kiệt tác. Các hậu vệ Thổ, cả thủ môn quái kiệt Rustu lẫn hàng vạn khán giả trên sân và hàng triệu khán giả truyền hình không ai nghĩ Ronaldo sẽ sút bóng trong khoảnh khắc đó. Thông thường, khi một cầu thủ chuẩn bị sút bóng, bao giờ cũng có hàng loạt tín hiệu: hãm tốc độ, đặt chân trụ, lăng chân lấy đà. Các thủ môn dày dạn kinh nghiệm chỉ cần quan sát những biểu hiện nhỏ nhặt của cơ thể đối phương là có thể đoán được anh ta sắp làm gì. Ở đây, chẳng có gì giống như vậy. Không một dấu hiệu báo trước, Ronaldo chích khẽ mũi chân, trái bóng bắn tới nơi rồi mà thủ môn Rustu vẫn chưa tin đó là sự thật. Một cú sút làm đảo lộn hoàn toàn những hiểu biết về chuyển động học. Và chỉ có những “quái kiệt” như Ronaldo mới nghĩ ra và làm được.

5. Sau này khi lần giở từng trang sử bóng đá, chúng ta sẽ thấy rằng bóng đá thế giới mỗi thời kỳ bao giờ cũng có một thiên tài giúp cho sân cỏ được hâm nóng, giúp cho khán giả giữ được sự hào hứng và phấn khích với môn chơi xưa cũ này. Sau khi Maradona giải nghệ, nếu không có Ronaldo xuất hiện, bóng đá thế giới chắc sẽ trải qua những mùa đông lạnh lẽo trong một thời gian dài. Cái đó người ta gọi là “vùng trắng”, là “khoảng trống lịch sử”. Rất may dòng chảy của lịch sử túc cầu chưa bao giờ bị đứt khúc quá lâu bởi các tài năng kiệt xuất trong bóng đá vẫn xuất hiện đều đặn. Xâu chuỗi lại, chúng ta sẽ thấy có một vạch kéo dài từ Maradona, Ronaldo qua Zidane, Ronaldinho và bây giờ là Messi. Xét ở góc độ này, Ronaldo sừng sững như một tượng đài, là một mắt xích quan trọng giúp cho đường đi của lịch sử không bị gãy khúc. Rõ ràng, anh đóng một vai trò quan trọng hơn tất cả các cầu thủ khác trong thế hệ của anh. Sau này, lịch sử có thể không nhắc tên Luis Figo, David Beckham, Ballack, Drogba, Ibahimovich, thậm chí cả Cristiano Ronaldo. Nhưng với Ronaldo “béo”, lịch sử buộc phải dành cho anh một vị trí trang trọng.
 

6. Thế mà nhân vật tài hoa đó, những năm qua làm gì, chơi bóng ở đâu, cuộc sống thế nào, hầu như ít ai quan tâm, thậm chí làm như không biết anh là ai. Những ngày này cái tin anh chia tay bóng đá cũng được đón nhận bình thường như một mẩu tin thời tiết. “Chàng trai răng thỏ” ngày nào từng làm ngất ngây bao người mộ điệu bây giờ chìm vào lãng quên như một vệt khói bên đường. Ronaldo chọn ngày Tình yêu 14-2 để tuyên bố giã từ sân cỏ có thể chỉ là ngẫu nhiên, nhưng dư vị của sự chia tay không khỏi nhuốm chút đắng cay và gợi chúng ta nhớ đến sự bạc bẽo trong tình yêu...
 

No comments:

Post a Comment

Monday, August 15, 2011

Giã biệt chàng trai răng thỏ

1. Từ lâu, những fan túc cầu không còn quan tâm Ronaldo đang ở đâu, làm gì, kể cả những người từng hâm mộ anh cuồng nhiệt. Ở thời đại thông tin bùng nổ đến mức có người cho rằng khó có ai nổi tiếng quá 5 giây thì một cầu thủ xế chiều đang chơi bóng tại câu lạc bộ Corinthians ở xứ Nam Mỹ xa xôi quả thực khó mà bắt công chúng phải quay đầu về phía mình. Brazil là một cái tên lẫy lừng về bóng đá nhưng chỉ trên phương diện đội tuyển quốc gia. Xét về tầm vóc câu lạc bộ, so với Real Madrid, Barcelona, Manchester United, Arsenal, Bayern Munich, Inter Milan..., câu lạc bộ Corinthians chỉ là một đội bóng ngoại vi, chỉ cái tên đọc lên cũng đã khó, lọt vào trí nhớ của người hâm mộ càng lắm gian nan. 


2. Phải chăng đó là sự bạc bẽo của lòng người mà ông bà ta từng đặt tên “có mới nới cũ”? Dĩ nhiên khi sức cống hiến đã cạn, khi những chấn thương triền miên đã ghì chặt đôi chân tài hoa ngày nào xuống cỏ bằng chiếc neo của số phận, những ngôi sân cỏ một thời không thể quần tụ ở quầng sáng trung tâm. Ngôi sao Ronaldo tất nhiên vẫn còn đó nhưng bay ngại ngùng ở một quỹ đạo rất xa dải thiên hà, với một thứ ánh sáng lập lòe đến mức đom đóm còn phải cười khảy. “Tôi không thể chơi bóng dù đã rất nỗ lực”, chàng trai răng thỏ bùi ngùi thú nhận, “Tôi hình dung các động tác nhưng cơ thể không đáp ứng điều mình muốn”. Như Roberto Carlos, một danh thủ Brazil cùng thời và là một người bạn thân, Ronaldo đã chấp nhận quay về chơi bóng ở quê nhà sau những tháng ngày tung hoành ngang dọc ở châu Âu từ Eindhoven qua Barcelona, Real Madrid đến AC Milan, Inter Milan - kiểu hành xử như một hiền sĩ Đông phương trong tuyệt phẩm Quy khứ lai từ của Đào Tiềm! Nhưng ngay cả như vậy, định mệnh cũng không chiều lòng chàng trai tài hoa ngày nào. Số phận buộc Ronaldo không chỉ từ giã các sân cỏ náo nhiệt châu Âu mà chia tay luôn thảm cỏ xanh, một phần quan trọng làm nên con người anh!
 

3. Bây giờ, nếu quay chậm lại cuộn phim quá khứ, chúng ta sẽ nhớ ra Ronaldo là cầu thủ được bình chọn là cầu thủ xuất sắc nhất thế giới tới những 3 lần. Ngoài Zinedine Zidane ra, không siêu sao nào sánh được với anh. Nhưng ngay cả Zidane cũng không làm được điều mà Ronaldo làm được: đoạt danh hiệu cao quý đó vào năm 20 tuổi (1996). Ronaldo cũng hai lần trở thành nhà vô địch thế giới với đội tuyển Brazil 1994, 2002 và hiện anh đang giữ kỷ lục cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất qua các kỳ World Cup (15 bàn). Chỉ chừng đó thôi, Ronaldo đã đóng đinh tên mình vào lịch sử. Có điều gì lấp lánh hơn lịch sử? Có, đấy là huyền thoại. Và ngay cả trong lãnh vực truyền kỳ, Ronaldo cũng từng được tôn vinh như một vị thần: Anh là cầu thủ duy nhất trong lịch sử bóng đá thế giới được báo giới phong tặng mỹ hiệu “người ngoài hành tinh”! 






Còn chút gì để nhớ...

4. Nếu có dịp xem lại các video clip quay những pha ghi bàn của Ronaldo trên các sân cỏ châu Âu, đặc biệt lúc anh còn khoác áo Barcelona, chúng ta sẽ thấy mỹ danh “người ngoài hành tinh” được gán cho Ronaldo không có gì là đại ngôn. Lúc Ronaldo còn ở thời kỳ sung sức, không hàng phòng ngự nào có thể ngăn chặn anh được. Maradona thiên tài từng khiến giới mộ điệu lác mắt khi lừa bóng qua cả nửa đội bóng Anh để ghi bàn ở World Cup 1986. Trong thực tế, Ronaldo còn làm được nhiều hơn thế: anh từng lừa bóng không chỉ từ giữa sân như Maradona mà từ gần đường biên cuối sân bên này, xông thẳng về phía cuối sân bên kia để ghi bàn. Bóng dính chân như có dán keo, Ronaldo chạy với tốc độ của chiếc xe đua F1, vượt qua hàng loạt pha túm áo, ôm người và ngáng chân của đối phương với thể lực kinh hồn và khả năng giữ thăng bằng tuyệt vời, tóm lại trong trận đối đầu với đội Compostela trên sân cỏ Tây Ban Nha, anh gần như lừa qua cả một đội bóng để ghi bàn. Đặc biệt, Ronaldo thực hiện những pha bóng ngoạn mục như vậy không chỉ một lần. Xem Ronaldo chơi bóng trong những năm tháng đó, có cảm giác anh như một con sư tử sổng chuồng chạy lộn vào sân cỏ: ngăn cản anh dường như chỉ có cách dùng súng gây mê - như để bắn hạ một con sư tử thật. 


Ở World Cup 2002, cú chích mũi giày đưa bóng vào lưới đội Thổ Nhĩ Kỳ của Ronaldo cũng có thể xem như một kiệt tác. Các hậu vệ Thổ, cả thủ môn quái kiệt Rustu lẫn hàng vạn khán giả trên sân và hàng triệu khán giả truyền hình không ai nghĩ Ronaldo sẽ sút bóng trong khoảnh khắc đó. Thông thường, khi một cầu thủ chuẩn bị sút bóng, bao giờ cũng có hàng loạt tín hiệu: hãm tốc độ, đặt chân trụ, lăng chân lấy đà. Các thủ môn dày dạn kinh nghiệm chỉ cần quan sát những biểu hiện nhỏ nhặt của cơ thể đối phương là có thể đoán được anh ta sắp làm gì. Ở đây, chẳng có gì giống như vậy. Không một dấu hiệu báo trước, Ronaldo chích khẽ mũi chân, trái bóng bắn tới nơi rồi mà thủ môn Rustu vẫn chưa tin đó là sự thật. Một cú sút làm đảo lộn hoàn toàn những hiểu biết về chuyển động học. Và chỉ có những “quái kiệt” như Ronaldo mới nghĩ ra và làm được.

5. Sau này khi lần giở từng trang sử bóng đá, chúng ta sẽ thấy rằng bóng đá thế giới mỗi thời kỳ bao giờ cũng có một thiên tài giúp cho sân cỏ được hâm nóng, giúp cho khán giả giữ được sự hào hứng và phấn khích với môn chơi xưa cũ này. Sau khi Maradona giải nghệ, nếu không có Ronaldo xuất hiện, bóng đá thế giới chắc sẽ trải qua những mùa đông lạnh lẽo trong một thời gian dài. Cái đó người ta gọi là “vùng trắng”, là “khoảng trống lịch sử”. Rất may dòng chảy của lịch sử túc cầu chưa bao giờ bị đứt khúc quá lâu bởi các tài năng kiệt xuất trong bóng đá vẫn xuất hiện đều đặn. Xâu chuỗi lại, chúng ta sẽ thấy có một vạch kéo dài từ Maradona, Ronaldo qua Zidane, Ronaldinho và bây giờ là Messi. Xét ở góc độ này, Ronaldo sừng sững như một tượng đài, là một mắt xích quan trọng giúp cho đường đi của lịch sử không bị gãy khúc. Rõ ràng, anh đóng một vai trò quan trọng hơn tất cả các cầu thủ khác trong thế hệ của anh. Sau này, lịch sử có thể không nhắc tên Luis Figo, David Beckham, Ballack, Drogba, Ibahimovich, thậm chí cả Cristiano Ronaldo. Nhưng với Ronaldo “béo”, lịch sử buộc phải dành cho anh một vị trí trang trọng.
 

6. Thế mà nhân vật tài hoa đó, những năm qua làm gì, chơi bóng ở đâu, cuộc sống thế nào, hầu như ít ai quan tâm, thậm chí làm như không biết anh là ai. Những ngày này cái tin anh chia tay bóng đá cũng được đón nhận bình thường như một mẩu tin thời tiết. “Chàng trai răng thỏ” ngày nào từng làm ngất ngây bao người mộ điệu bây giờ chìm vào lãng quên như một vệt khói bên đường. Ronaldo chọn ngày Tình yêu 14-2 để tuyên bố giã từ sân cỏ có thể chỉ là ngẫu nhiên, nhưng dư vị của sự chia tay không khỏi nhuốm chút đắng cay và gợi chúng ta nhớ đến sự bạc bẽo trong tình yêu...
 

No comments:

Post a Comment