ANCELOTTI THUYỀN TRƯỞNG CỦA NHỮNG THỦY THỦ GIÀ

Mới 45 tuổi nhưng Carlo đã gặt hái được khá nhiều thành công với cương vị HLV, điều mà ông đã không làm được khi còn là một tiền vệ trên sân. Mới góp mặt có 26 lần cho đội tuyển quốc gia, từng chơi ở World Cup 1990 cùng những Donadoni (là HLV Italia từ năm 2006-08), Franco Baresi (Huyền thoại của Milan), Roberto Baggio (Tóc đuôi ngựa thần thánh), và cả học trò bây giờ của ông là Maldini...nhưng Ancelotti chỉ là bóng mờ trên sân cỏ, không có chút dấu ấn nào về ông, thậm chí World Cup 1982 là lần thứ ba Italia vinh danh thì Ancelotti nhảy múa vui mừng ở...băng ghế dự bị. Tuy vậy, khi về CLB, ông chơi tuyệt hay. AC Milan bây giờ có Andrea Pirlo thì hồi ấy AS Roma có Ancelotti, ông đã là đội trưởng, linh hồn của sân Olympico trong suốt một thập kỉ, trước khi chuyển sang chơi cho AC Milan và kết thúc sự nghiệp quần đùi áo số sau 5 năm cống hiến cho Rossoneri.

AS Roma có hai huyền thoại sống lớn lao và vĩ đại không ai khác chính là Carlo Ancelotti và Francesco Totti, cầu thủ hiện vẫn còn thi đấu với phong độ cao nhất. Vì vậy, cũng thật dễ hiểu khi có lần Carlo nói rằng :" Pirlo chơi rất hay ở vị trí của cậu ta, không thể có một tiền vệ thu hồi bóng nào có kỹ thuật tốt bằng cậu ta, ngoại trừ tôi".



Từ Reggina chuyển sang kế tục Marcelo Lippi ở sân Delle Alpi, Carlo là một nỗi thất vọng lớn khi không đáp ứng được tham vọng của Bà đầm già. Chẳng có một danh hiệu lớn nào trong suốt 2 năm làm HLV cho Lão bà, ấy vậy mà Milan vẫn nhìn ra khả năng của ông. Sau khi sa thải Fatih Terim, Milan gấp rút liên lạc với Ancelotti nhằm đưa đội bóng giàu truyền thống bậc nhất thế giới này lấy lại vị thế của mình trên trường quốc tế. Quả nhiên, sau khi về San Siro, vị tân HLV này ngay lập tức lôi kéo Andrea Pirlo (cầu thủ mà ông vẫn tự hào là bản sao của mình), Manuel Rui Costa, Filippo Inzaghi, và đặc biệt là Andriy Shevchenko. Sự tăng cường nhân sự đó mau chóng có kết quả tốt đẹp, Milan đăng quang cup C1 sau loạt luân lưu cân não với Bianconeri ở Old Traford năm 2003. Kể từ thời điểm đó không năm nào Milan chịu dừng bước nếu không vào đến bán kết C1, một kết quả khiến nhiều đại gia phải nhểu nước miếng. Không một cầu thủ nào về San Siro mà không thi đấu đúng với khả năng của mình. Họ tìm thấy ở Carlo một sự tin tưởng tuyệt đối : Anh thi đấu không tốt, không sao, tôi sẽ trao cơ hội cho anh ở một vài trận tiếp theo. Nếu Pirlo không được Carlo để ý đến thì không hiểu bây giờ anh đang phiêu lưu ở nơi nào, nếu Pippo không được Carlo kéo về thì không hiểu anh sẽ chìm trong mâu thuẫn cá nhân với Hoàng tử thành Turin đến bao giờ, nếu Rui Costa không được Carlo để mắt đến thì có lẽ anh đã sang Arập vừa đá vừa đi bộ cùng với người đồng đội Batistuta của mình rồi. Cùng với Ông lão Ferguson và Giáo sư Wenger, thì Ancelotti được đánh giá là HLV có khả năng dùng người đạt hiệu quá cao nhất. Người ta nói rằng ở Milano chưa bao giờ thiếu thủ lĩnh, kể cả khi Sheva ra đi thì Kaka được kỳ vọng là thủ lĩnh mới thậm chí còn tốt hơn những gì Sheva đã làm được. Những tưởng với những gì Kaka đã làm được thì chắc hẳn Milan đã phải bỏ một số tiền khổng lồ để có được sự phục vụ của anh, nhưng không, Carlo đã rất biết săn những tiềm năng khi đưa anh về từ Sao Paolo chỉ với 8.5 triệu bảng, một con số rẻ như cho đối với một tài năng như Kaka. Nếu bây giờ Kaka có ra đi thì có thể coi Carlo đã hoàn thành rất suất sắc nhiệm vụ làm giàu cho CLB, khi mà cái giá của Thiên thần nhỏ là không hề nhỏ trên thị trường chuyển nhượng. 
Năm 2001, khi Ancelotti lên thay Fatih Terim, ít người nghĩ ông sẽ tại vị lâu đến thế. Khi bóng đá ngày càng trở nên khắc nghiệt, không nhiều HLV có thể giữ ghế suốt 7 năm. Trong quãng thời gian dài hơn cả Thế chiến II ấy, vị HLV 49 tuổi đã nếm trải đủ cả ngọt bùi lẫn cay đắng. Ông từng bị Chủ tịch Berlusconi đe dọa sa thải vì áp dụng một chiến thuật quá thiên về phòng ngự, từng thất bại ở cả 2 cuộc đua Scudetto lẫn Champions League chỉ trong vài ngày đầu tháng 5/2005. Mùa trước, lần đầu tiên sau nhiều năm Milan không thể giành vé dự Champions League, và ít người có thể quên trận thua 0-4 trên sân Deportivo tại tứ kết Champions League 2003/04.

Nhưng cũng trong mùa giải 2003/04 ấy, Milan giành một trong những Scudetto đẹp nhất trong lịch sử, với sự thăng hoa của Shevchenko trong sơ đồ cây thông “kiểu Ancelotti”, mà hạt nhân là vị trí tiền vệ điều phối bóng của Pirlo. Sơ đồ ấy đã giúp Ancelotti được coi là một trong những nhà cách mạng về mặt chiến thuật của bóng đá hiện đại, và nó còn đưa Milan đến 2 chức VĐ Champions League nữa vào các năm 2003 và 2007.





Một Scudetto, một Coppa Italia, hai chức vô địch C1 (2003, 2007), 4 lần liên tiếp lọt vào bán kết và ba lần vào chung kết C1 trong vòng 5 năm là một kết quả quá mỹ mãn dành cho một HLV có tuổi đời khá trẻ như ông.
Ancelotti đã từng nhiều lần chống lệnh Berlusconi, trong đó có việc tung ra một đội hình dự bị cho trận gặp Real Madrid năm 2003, khi Milan đã vào vòng sau và ôngi không muốn căng sức đá cho một trận chỉ có ý nghĩa thủ tục. Berlusconi bực tức sau khi chứng kiến Milan thua 1-3. Nhưng mùa ấy, Milan đã đoạt Champions, cứu Ancelotti khỏi cái rìu của ngài chủ tịch. 5 năm đã qua kể từ đó, Berlusconi càng can thiệp sâu hơn nữa vào công việc chuyên môn, nhưng Ancelotti đã từ bỏ chính sách đối đầu sang tuân lệnh (mà trong lòng không phục)
 Rất nhiều Milanista nói vui rằng, dường như Carlo thích hợp với những bộ vest sành điệu và chỉ tay năm ngón hơn là mặc quần đùi áo may ô chạy theo quả bóng. Điều đó đúng mà cũng chưa hẳn là đúng, vì rằng hồi còn trẻ, ông đã chơi giống hệt Pirlo, vậy thì chẳng có lý do gì nói ông đá không thành công, ông chỉ không thành công ở cấp độ tuyển quốc gia mà thôi ! Carlo Ancelotti hiện nay đã được vinh danh là 5 trong số HLV giành chức vô địch trên cương vị HLV và cầu thủ cho cùng một câu lạc bộ ở cup C1.

No comments:

Post a Comment

Saturday, November 26, 2011

ANCELOTTI THUYỀN TRƯỞNG CỦA NHỮNG THỦY THỦ GIÀ

Mới 45 tuổi nhưng Carlo đã gặt hái được khá nhiều thành công với cương vị HLV, điều mà ông đã không làm được khi còn là một tiền vệ trên sân. Mới góp mặt có 26 lần cho đội tuyển quốc gia, từng chơi ở World Cup 1990 cùng những Donadoni (là HLV Italia từ năm 2006-08), Franco Baresi (Huyền thoại của Milan), Roberto Baggio (Tóc đuôi ngựa thần thánh), và cả học trò bây giờ của ông là Maldini...nhưng Ancelotti chỉ là bóng mờ trên sân cỏ, không có chút dấu ấn nào về ông, thậm chí World Cup 1982 là lần thứ ba Italia vinh danh thì Ancelotti nhảy múa vui mừng ở...băng ghế dự bị. Tuy vậy, khi về CLB, ông chơi tuyệt hay. AC Milan bây giờ có Andrea Pirlo thì hồi ấy AS Roma có Ancelotti, ông đã là đội trưởng, linh hồn của sân Olympico trong suốt một thập kỉ, trước khi chuyển sang chơi cho AC Milan và kết thúc sự nghiệp quần đùi áo số sau 5 năm cống hiến cho Rossoneri.

AS Roma có hai huyền thoại sống lớn lao và vĩ đại không ai khác chính là Carlo Ancelotti và Francesco Totti, cầu thủ hiện vẫn còn thi đấu với phong độ cao nhất. Vì vậy, cũng thật dễ hiểu khi có lần Carlo nói rằng :" Pirlo chơi rất hay ở vị trí của cậu ta, không thể có một tiền vệ thu hồi bóng nào có kỹ thuật tốt bằng cậu ta, ngoại trừ tôi".



Từ Reggina chuyển sang kế tục Marcelo Lippi ở sân Delle Alpi, Carlo là một nỗi thất vọng lớn khi không đáp ứng được tham vọng của Bà đầm già. Chẳng có một danh hiệu lớn nào trong suốt 2 năm làm HLV cho Lão bà, ấy vậy mà Milan vẫn nhìn ra khả năng của ông. Sau khi sa thải Fatih Terim, Milan gấp rút liên lạc với Ancelotti nhằm đưa đội bóng giàu truyền thống bậc nhất thế giới này lấy lại vị thế của mình trên trường quốc tế. Quả nhiên, sau khi về San Siro, vị tân HLV này ngay lập tức lôi kéo Andrea Pirlo (cầu thủ mà ông vẫn tự hào là bản sao của mình), Manuel Rui Costa, Filippo Inzaghi, và đặc biệt là Andriy Shevchenko. Sự tăng cường nhân sự đó mau chóng có kết quả tốt đẹp, Milan đăng quang cup C1 sau loạt luân lưu cân não với Bianconeri ở Old Traford năm 2003. Kể từ thời điểm đó không năm nào Milan chịu dừng bước nếu không vào đến bán kết C1, một kết quả khiến nhiều đại gia phải nhểu nước miếng. Không một cầu thủ nào về San Siro mà không thi đấu đúng với khả năng của mình. Họ tìm thấy ở Carlo một sự tin tưởng tuyệt đối : Anh thi đấu không tốt, không sao, tôi sẽ trao cơ hội cho anh ở một vài trận tiếp theo. Nếu Pirlo không được Carlo để ý đến thì không hiểu bây giờ anh đang phiêu lưu ở nơi nào, nếu Pippo không được Carlo kéo về thì không hiểu anh sẽ chìm trong mâu thuẫn cá nhân với Hoàng tử thành Turin đến bao giờ, nếu Rui Costa không được Carlo để mắt đến thì có lẽ anh đã sang Arập vừa đá vừa đi bộ cùng với người đồng đội Batistuta của mình rồi. Cùng với Ông lão Ferguson và Giáo sư Wenger, thì Ancelotti được đánh giá là HLV có khả năng dùng người đạt hiệu quá cao nhất. Người ta nói rằng ở Milano chưa bao giờ thiếu thủ lĩnh, kể cả khi Sheva ra đi thì Kaka được kỳ vọng là thủ lĩnh mới thậm chí còn tốt hơn những gì Sheva đã làm được. Những tưởng với những gì Kaka đã làm được thì chắc hẳn Milan đã phải bỏ một số tiền khổng lồ để có được sự phục vụ của anh, nhưng không, Carlo đã rất biết săn những tiềm năng khi đưa anh về từ Sao Paolo chỉ với 8.5 triệu bảng, một con số rẻ như cho đối với một tài năng như Kaka. Nếu bây giờ Kaka có ra đi thì có thể coi Carlo đã hoàn thành rất suất sắc nhiệm vụ làm giàu cho CLB, khi mà cái giá của Thiên thần nhỏ là không hề nhỏ trên thị trường chuyển nhượng. 
Năm 2001, khi Ancelotti lên thay Fatih Terim, ít người nghĩ ông sẽ tại vị lâu đến thế. Khi bóng đá ngày càng trở nên khắc nghiệt, không nhiều HLV có thể giữ ghế suốt 7 năm. Trong quãng thời gian dài hơn cả Thế chiến II ấy, vị HLV 49 tuổi đã nếm trải đủ cả ngọt bùi lẫn cay đắng. Ông từng bị Chủ tịch Berlusconi đe dọa sa thải vì áp dụng một chiến thuật quá thiên về phòng ngự, từng thất bại ở cả 2 cuộc đua Scudetto lẫn Champions League chỉ trong vài ngày đầu tháng 5/2005. Mùa trước, lần đầu tiên sau nhiều năm Milan không thể giành vé dự Champions League, và ít người có thể quên trận thua 0-4 trên sân Deportivo tại tứ kết Champions League 2003/04.

Nhưng cũng trong mùa giải 2003/04 ấy, Milan giành một trong những Scudetto đẹp nhất trong lịch sử, với sự thăng hoa của Shevchenko trong sơ đồ cây thông “kiểu Ancelotti”, mà hạt nhân là vị trí tiền vệ điều phối bóng của Pirlo. Sơ đồ ấy đã giúp Ancelotti được coi là một trong những nhà cách mạng về mặt chiến thuật của bóng đá hiện đại, và nó còn đưa Milan đến 2 chức VĐ Champions League nữa vào các năm 2003 và 2007.





Một Scudetto, một Coppa Italia, hai chức vô địch C1 (2003, 2007), 4 lần liên tiếp lọt vào bán kết và ba lần vào chung kết C1 trong vòng 5 năm là một kết quả quá mỹ mãn dành cho một HLV có tuổi đời khá trẻ như ông.
Ancelotti đã từng nhiều lần chống lệnh Berlusconi, trong đó có việc tung ra một đội hình dự bị cho trận gặp Real Madrid năm 2003, khi Milan đã vào vòng sau và ôngi không muốn căng sức đá cho một trận chỉ có ý nghĩa thủ tục. Berlusconi bực tức sau khi chứng kiến Milan thua 1-3. Nhưng mùa ấy, Milan đã đoạt Champions, cứu Ancelotti khỏi cái rìu của ngài chủ tịch. 5 năm đã qua kể từ đó, Berlusconi càng can thiệp sâu hơn nữa vào công việc chuyên môn, nhưng Ancelotti đã từ bỏ chính sách đối đầu sang tuân lệnh (mà trong lòng không phục)
 Rất nhiều Milanista nói vui rằng, dường như Carlo thích hợp với những bộ vest sành điệu và chỉ tay năm ngón hơn là mặc quần đùi áo may ô chạy theo quả bóng. Điều đó đúng mà cũng chưa hẳn là đúng, vì rằng hồi còn trẻ, ông đã chơi giống hệt Pirlo, vậy thì chẳng có lý do gì nói ông đá không thành công, ông chỉ không thành công ở cấp độ tuyển quốc gia mà thôi ! Carlo Ancelotti hiện nay đã được vinh danh là 5 trong số HLV giành chức vô địch trên cương vị HLV và cầu thủ cho cùng một câu lạc bộ ở cup C1.

No comments:

Post a Comment