Juventus, giữa muôn vàn tiếc nuối...
Khi tiếng còi cuối cùng của trọng tài
cất lên trên sân Allianz Arena, đối với không ít người hâm mộ calcio,
lưỡi của họ có vị đắng ngắt. Đội bóng mạnh nhất nước Ý hiện tại đã chỉ
còn cách chiến thắng đúng ba phút, trước khi một sai lầm của Evra khiến
Juve phải trả giá bằng bàn gỡ 2-2 ở phút 90+1, để rồi đội bóng sụp đổ ở
hiệp phụ.
Nếu có một điều tiếc nuối lớn nhất trong đêm Munich, thì đấy hẳn là
những gì gắn liền với cái tên Alvaro Morata. Chân sút người Tây Ban Nha,
"re delle coppe" (vua đá Cúp), theo như cách mà báo chí Ý đã gọi như
thế, là hình ảnh thể hiện tất cả về Juventus trong trận lượt về, vừa là
thiên đường theo nghĩa đã tạo điều kiện cho Cuadrado nhân đôi cách biệt
sau một cú "trượt tuyết" qua ba đối thủ, vừa là địa ngục, khi anh bỏ lỡ
những cơ hội để ghi thêm bàn thứ ba và cũng là quyết định để hạ gục đội
bóng Đức, trước khi bị Allegri thay ra, và từ đó, trận đấu đi theo một
hướng khác, chết chóc cho Juve.
Không còn nghi ngờ gì nữa,
quyết định rút Morata ra sân ở hiệp 2, khi Juve vẫn còn đang dẫn 2-0, là
một toan tính sai lầm nghiêm trọng của vị HLV người Livorno. Không phải
ai khác mà chính Morata đã liên tục gây áp lực lên hàng thủ Bayern nhờ
sự cơ động và khôn ngoan trong di chuyển không bóng, buộc họ nhiều lần
mắc sai lầm. Sự trở lại với phong độ cao của anh (chính Morata đã tạo
điều kiện để Sturaro gỡ hòa 2-2 ở lượt đi) là một tin tốt lành, bởi khi
Dybala chấn thương, Zaza non nớt và Mandzukic bị đầy lên ghế dự bị, thì
chính kinh nghiệm ở Cúp Châu Âu của Morata là điều khiến tất cả hy vọng.
Anh đã không làm ai thất vọng, khi đưa Juve dẫn trước 2-0,
đã khiến các juventino nghĩ đến một chiến công lớn lao trên đất Đức, đã
làm cho tất cả ảo tưởng. Khi tỉ số đang là 2-0, anh đã ghi một bàn thắng
sau đó bị trọng tài bác bỏ do một lỗi việt vị không hề tồn tại, anh
cũng bỏ lỡ một cơ hội ngàn vàng nữa trong một pha phản công thần tốc ở
đầu hiệp 2. Thế rồi Allegri rút anh ra, không lâu trước khi Lewandowski
gỡ lại một bàn và Bayern ghi thêm ba bàn nữa sau đó nữa. Đêm anh hùng
của Juve trở thành một đêm bẽ bàng.
Morata
ngồi trên ghế dự bị và chết lặng trong những suy nghĩ mông lung. Cả thế
giới Juve đảo lộn bởi một chiến thắng đã tuột khỏi tầm tay vì những sai
lầm. Giá như Allegri không rút Morata sớm đến thế, tạo điều kiện cho
Bayern dồn toàn lực lên tấn công, khi Mandzukic không tạo ra được sức ép
như Morata đã từng. Giá như Evra đừng cố rướn người và để mất bóng ở
cuối giờ thi đấu chính thức, khi anh không còn sức nữa và trước đó đã
thỉnh thoảng mắc sai lầm trước một Coman khỏe khoắn, nhanh nhẹn, và lao
vào cánh trái của Juve như một kẻ hăm hở cầm súng đi tàn sát.
Giá
như Allegri có thể bịt chặt biên trái mà Evra đã không còn đủ sức để
che chắn. Giá như Juve không mắc phải những sai lầm chết người từ sự
thiếu tập trung để dẫn đến những bàn thua cuối cùng. Sự hoàn hảo trong
chiến thuật của Allegri ở hiệp 1 (bố trí Morata đá cắm, cặp tiền vệ
Hernanes và Khedira án ngữ trung tuyến, tạo điều kiện cho Pogba chơi tự
do) đã bị phá vỡ ở hiệp 2, từ những toan tính sai lầm của Allegri, lỗi
lớn của Evra và đương nhiên, sự quật cường của đội bóng Đức.
Nhìn cách thay người của Guardiola ở hiệp 2 là cũng có thể hiểu được
tại sao cục diện thay đổi mang tính quyết định, sau khi HLV Bayern nhìn
ra được vấn đề của một Allegri quá cầu toàn. Tung vào sân Coman,
Guardiola đã đánh cược thành công vào sức trẻ, tốc độ và khả năng càn
lướt của người mà mùa trước còn khoác áo Juve. Một quyết định dũng cảm
khi làm đội bóng mất cân bằng nhưng lại đem đến thắng lợi, được tiếp tay
bởi việc rút Morata ra đã khiến Juve không còn sức sống trên hàng công.
Đưa vào sân Thiago, Guardiola chặn toàn bộ đường tiến của Juve ở tuyến
giữa và chiếm lĩnh khoảng không gian mà Sturaro, thừa dũng cảm nhưng
thiếu mưu trí, đã để lộ ra. Chính sự mạo hiểm cần thiết đã khiến
Guardiola đảo ngược được thế thua và giành được một chiến thắng đầy kịch
tính, điều mà Allegri chưa làm được, một phần bởi ông không đủ sự điên
rồ cần thiết, phần nữa bởi chính ông cũng không có những phương án nhằm
đem đến những thay đổi mang tính bước ngoặt như Guardiola. Lượt đi, sự
mạo hiểm trong thay người đã giúp Allegri lật ngược thế thua. Nhưng lượt
về, ông không còn đủ tỉnh táo trong những thay đổi nhân sự trong trận
nữa.
Sau
trận lượt đi, tôi đã đặt một dấu hỏi, rằng liệu màn trình diễn quật
cường sau khi bị dẫn 0-2 trên sân Juventus ấy là sự khởi đầu hay là kết
thúc của một vở opera bất hủ. Câu hỏi ấy được đặt ra mà không có câu trả
lời ngay lúc ấy, bởi xen lẫn sự kì vọng vào bản lĩnh tuyệt vời của một
đội bóng đã kinh qua chiến trận Châu Âu dưới tay Allegri là những suy
nghĩ tới khả năng có thể xảy ra những điều tệ hại nhất.
Điều
tệ hại ấy, tiếc thay, lại xảy ra khi trận đấu chỉ còn vài phút, sau khi
đã tạo ra một ảo tưởng lớn lao bằng hai bàn thắng trong hiệp 1, và đã
chống cự dữ dội trong hiệp đấu thứ hai. Thật tiếc khi phải chứng kiến
những điều này, và còn tiếc hơn nữa khi phải nói thẳng rằng, bản thân
những sai lầm của trọng tài trong cả 2 trận lượt đi và về đã khiến Juve
chịu quá nhiều thiệt thòi. Juve không xứng đáng bị đối xử như vậy.
Nhưng
xét cho cùng, Juve đã thua, vì Bayern rõ ràng mạnh hơn họ. Bóng đá Ý là
như thế, luôn đưa tất cả lên đỉnh cao của sự hy vọng, và khi niềm hy
vọng có thể cân đong đo đếm được bằng số phút, thậm chí giây, như ở
chung kết EURO 2000, là bắt đầu của những bi kịch đau đớn rất khó có thể
nào lắng dịu. Juve là như thế, đã chơi tuyệt vời và mạnh mẽ, nhưng vẫn
thất bại ở phút cuối cùng, theo cái cách mà họ ít khi phải hứng chịu ở
cấp Châu Âu. Nhưng có một sự thật, là Juve hiện tại không còn mạnh mẽ và
hứng khởi như ở mùa trước nữa, nhất là ở giai đoạn này, khi họ đang kém
cùng kì mùa trước tại Serie A 3 điểm và đã bị loại ở vòng 1/8. Chiều
sâu của đội hình hiện tại cũng không bằng mùa trước.
Sẽ chẳng có
gì ngạc nhiên khi sau thất bại đau buồn này, người ta sẽ lại nhắc đến
khả năng Allegri ra đi, sau khi giành được một Scudetto nữa. Khả năng
này rất lớn, bởi không ai vượt mặt được Juve trên đấu trường quốc nội.
Ngay cả việc giành Cúp Italy bằng việc đánh bại một Milan đang lủng củng
cũng không phải là điều bất khả thi. Một cú đúp quốc nội, tuy nhiên,
không thể nào xoa dịu được những nỗi đau ở Cúp Châu Âu. Mùa trước, Juve
đã chơi một tiếng ngang ngửa với Barca ở chung kết Champions League
trước khi sụp đổ. Mùa này, họ chỉ còn kém vòng tứ kết đúng 3 phút nữa.
Một Juve mới mẻ sẽ trở lại Châu Âu mùa sau, có lẽ với một thuyền trưởng khác, người không có tên Allegri....
Juventus, giữa muôn vàn tiếc nuối...
Khi tiếng còi cuối cùng của trọng tài
cất lên trên sân Allianz Arena, đối với không ít người hâm mộ calcio,
lưỡi của họ có vị đắng ngắt. Đội bóng mạnh nhất nước Ý hiện tại đã chỉ
còn cách chiến thắng đúng ba phút, trước khi một sai lầm của Evra khiến
Juve phải trả giá bằng bàn gỡ 2-2 ở phút 90+1, để rồi đội bóng sụp đổ ở
hiệp phụ.
Nếu có một điều tiếc nuối lớn nhất trong đêm Munich, thì đấy hẳn là
những gì gắn liền với cái tên Alvaro Morata. Chân sút người Tây Ban Nha,
"re delle coppe" (vua đá Cúp), theo như cách mà báo chí Ý đã gọi như
thế, là hình ảnh thể hiện tất cả về Juventus trong trận lượt về, vừa là
thiên đường theo nghĩa đã tạo điều kiện cho Cuadrado nhân đôi cách biệt
sau một cú "trượt tuyết" qua ba đối thủ, vừa là địa ngục, khi anh bỏ lỡ
những cơ hội để ghi thêm bàn thứ ba và cũng là quyết định để hạ gục đội
bóng Đức, trước khi bị Allegri thay ra, và từ đó, trận đấu đi theo một
hướng khác, chết chóc cho Juve.
Không còn nghi ngờ gì nữa,
quyết định rút Morata ra sân ở hiệp 2, khi Juve vẫn còn đang dẫn 2-0, là
một toan tính sai lầm nghiêm trọng của vị HLV người Livorno. Không phải
ai khác mà chính Morata đã liên tục gây áp lực lên hàng thủ Bayern nhờ
sự cơ động và khôn ngoan trong di chuyển không bóng, buộc họ nhiều lần
mắc sai lầm. Sự trở lại với phong độ cao của anh (chính Morata đã tạo
điều kiện để Sturaro gỡ hòa 2-2 ở lượt đi) là một tin tốt lành, bởi khi
Dybala chấn thương, Zaza non nớt và Mandzukic bị đầy lên ghế dự bị, thì
chính kinh nghiệm ở Cúp Châu Âu của Morata là điều khiến tất cả hy vọng.
Anh đã không làm ai thất vọng, khi đưa Juve dẫn trước 2-0,
đã khiến các juventino nghĩ đến một chiến công lớn lao trên đất Đức, đã
làm cho tất cả ảo tưởng. Khi tỉ số đang là 2-0, anh đã ghi một bàn thắng
sau đó bị trọng tài bác bỏ do một lỗi việt vị không hề tồn tại, anh
cũng bỏ lỡ một cơ hội ngàn vàng nữa trong một pha phản công thần tốc ở
đầu hiệp 2. Thế rồi Allegri rút anh ra, không lâu trước khi Lewandowski
gỡ lại một bàn và Bayern ghi thêm ba bàn nữa sau đó nữa. Đêm anh hùng
của Juve trở thành một đêm bẽ bàng.
Morata
ngồi trên ghế dự bị và chết lặng trong những suy nghĩ mông lung. Cả thế
giới Juve đảo lộn bởi một chiến thắng đã tuột khỏi tầm tay vì những sai
lầm. Giá như Allegri không rút Morata sớm đến thế, tạo điều kiện cho
Bayern dồn toàn lực lên tấn công, khi Mandzukic không tạo ra được sức ép
như Morata đã từng. Giá như Evra đừng cố rướn người và để mất bóng ở
cuối giờ thi đấu chính thức, khi anh không còn sức nữa và trước đó đã
thỉnh thoảng mắc sai lầm trước một Coman khỏe khoắn, nhanh nhẹn, và lao
vào cánh trái của Juve như một kẻ hăm hở cầm súng đi tàn sát.
Giá
như Allegri có thể bịt chặt biên trái mà Evra đã không còn đủ sức để
che chắn. Giá như Juve không mắc phải những sai lầm chết người từ sự
thiếu tập trung để dẫn đến những bàn thua cuối cùng. Sự hoàn hảo trong
chiến thuật của Allegri ở hiệp 1 (bố trí Morata đá cắm, cặp tiền vệ
Hernanes và Khedira án ngữ trung tuyến, tạo điều kiện cho Pogba chơi tự
do) đã bị phá vỡ ở hiệp 2, từ những toan tính sai lầm của Allegri, lỗi
lớn của Evra và đương nhiên, sự quật cường của đội bóng Đức.
Nhìn cách thay người của Guardiola ở hiệp 2 là cũng có thể hiểu được
tại sao cục diện thay đổi mang tính quyết định, sau khi HLV Bayern nhìn
ra được vấn đề của một Allegri quá cầu toàn. Tung vào sân Coman,
Guardiola đã đánh cược thành công vào sức trẻ, tốc độ và khả năng càn
lướt của người mà mùa trước còn khoác áo Juve. Một quyết định dũng cảm
khi làm đội bóng mất cân bằng nhưng lại đem đến thắng lợi, được tiếp tay
bởi việc rút Morata ra đã khiến Juve không còn sức sống trên hàng công.
Đưa vào sân Thiago, Guardiola chặn toàn bộ đường tiến của Juve ở tuyến
giữa và chiếm lĩnh khoảng không gian mà Sturaro, thừa dũng cảm nhưng
thiếu mưu trí, đã để lộ ra. Chính sự mạo hiểm cần thiết đã khiến
Guardiola đảo ngược được thế thua và giành được một chiến thắng đầy kịch
tính, điều mà Allegri chưa làm được, một phần bởi ông không đủ sự điên
rồ cần thiết, phần nữa bởi chính ông cũng không có những phương án nhằm
đem đến những thay đổi mang tính bước ngoặt như Guardiola. Lượt đi, sự
mạo hiểm trong thay người đã giúp Allegri lật ngược thế thua. Nhưng lượt
về, ông không còn đủ tỉnh táo trong những thay đổi nhân sự trong trận
nữa.
Sau
trận lượt đi, tôi đã đặt một dấu hỏi, rằng liệu màn trình diễn quật
cường sau khi bị dẫn 0-2 trên sân Juventus ấy là sự khởi đầu hay là kết
thúc của một vở opera bất hủ. Câu hỏi ấy được đặt ra mà không có câu trả
lời ngay lúc ấy, bởi xen lẫn sự kì vọng vào bản lĩnh tuyệt vời của một
đội bóng đã kinh qua chiến trận Châu Âu dưới tay Allegri là những suy
nghĩ tới khả năng có thể xảy ra những điều tệ hại nhất.
Điều
tệ hại ấy, tiếc thay, lại xảy ra khi trận đấu chỉ còn vài phút, sau khi
đã tạo ra một ảo tưởng lớn lao bằng hai bàn thắng trong hiệp 1, và đã
chống cự dữ dội trong hiệp đấu thứ hai. Thật tiếc khi phải chứng kiến
những điều này, và còn tiếc hơn nữa khi phải nói thẳng rằng, bản thân
những sai lầm của trọng tài trong cả 2 trận lượt đi và về đã khiến Juve
chịu quá nhiều thiệt thòi. Juve không xứng đáng bị đối xử như vậy.
Nhưng
xét cho cùng, Juve đã thua, vì Bayern rõ ràng mạnh hơn họ. Bóng đá Ý là
như thế, luôn đưa tất cả lên đỉnh cao của sự hy vọng, và khi niềm hy
vọng có thể cân đong đo đếm được bằng số phút, thậm chí giây, như ở
chung kết EURO 2000, là bắt đầu của những bi kịch đau đớn rất khó có thể
nào lắng dịu. Juve là như thế, đã chơi tuyệt vời và mạnh mẽ, nhưng vẫn
thất bại ở phút cuối cùng, theo cái cách mà họ ít khi phải hứng chịu ở
cấp Châu Âu. Nhưng có một sự thật, là Juve hiện tại không còn mạnh mẽ và
hứng khởi như ở mùa trước nữa, nhất là ở giai đoạn này, khi họ đang kém
cùng kì mùa trước tại Serie A 3 điểm và đã bị loại ở vòng 1/8. Chiều
sâu của đội hình hiện tại cũng không bằng mùa trước.
Sẽ chẳng có
gì ngạc nhiên khi sau thất bại đau buồn này, người ta sẽ lại nhắc đến
khả năng Allegri ra đi, sau khi giành được một Scudetto nữa. Khả năng
này rất lớn, bởi không ai vượt mặt được Juve trên đấu trường quốc nội.
Ngay cả việc giành Cúp Italy bằng việc đánh bại một Milan đang lủng củng
cũng không phải là điều bất khả thi. Một cú đúp quốc nội, tuy nhiên,
không thể nào xoa dịu được những nỗi đau ở Cúp Châu Âu. Mùa trước, Juve
đã chơi một tiếng ngang ngửa với Barca ở chung kết Champions League
trước khi sụp đổ. Mùa này, họ chỉ còn kém vòng tứ kết đúng 3 phút nữa.
Một Juve mới mẻ sẽ trở lại Châu Âu mùa sau, có lẽ với một thuyền trưởng khác, người không có tên Allegri....
No comments:
Post a Comment