Trận đấu giữa Liverpool và Manchester United diễn ra trong khuôn khổ
vòng 1/8 Europa League có thế trận nghiêng hẳn về phía đội chủ sân
Anfield trong phần lớn thời gian.
Liverpool có 11 cầu thủ gần
như là tốt nhất ở thời điểm hiện tại (chỉ thiếu Martin Skrtel và phần
nào đó là James Milner), chơi với sơ đồ 4-2-3-1. Trong khi đó,
Manchester United phải dựa vào một số nhân tố trẻ (Guillermo Varela và
Marcus Rashford bên cánh phải) và cả những người mới trở lại sau chấn
thương như Marouane Fellaini. Họ ra sân với sơ đồ 4-1-4-1. Điểm yếu của Man United: Kèm người 1-chọi-1 Louis
van Gaal đã rất nhiều lần áp dụng phương pháp kèm người trung tuyến
theo kiểu 1-chọi-1 chặt chẽ trong ít năm trở lại đây. Với phương pháp
này, thay vì phòng thủ khu vực (ai bước vào khu vực của mình thì kèm
người ấy), một số cầu thủ nhất định của Van Gaal sẽ được yêu cầu theo
chặt một mục tiêu duy nhất, cho dù anh ta đi đến đâu trên sân. Ví
dụ, hai năm trước, tại World Cup 2014, chính phương pháp này đã giúp
ĐTQG Hà Lan dưới sự dẫn dắt của ông đánh bại đối thủ khó chịu Chile.
Cách chơi này cũng giúp cho Man United một vài lần kiểm soát trung lộ
tốt trước Arsenal dưới thời Van Gaal. Tuy nhiên, trước Liverpool, phương pháp này đã gặp một số vấn đề nhất định. Cụ
thể, Manchester United kèm người như sau: Marcus Rashford kèm Alberto
Moreno, Memphis Depay kèm Nathaniel Clyne, Juan Mata kèm Emre Can,
Marouane Fellaini kèm Jordan Henderson, Morgan Schneiderlin kèm Roberto
Firmino. Van Gaal dùng 3-5-2, Klopp dùng 4-5-1 Hiệp
hai bắt đầu bằng sự thay người của Man United: Michael Carrick vào sân
thay Marcus Rashford. Đi kèm với đó là một sự thay đổi về sơ đồ chiến
thuật: 4-1-4-1 nhường chỗ cho 3-5-2, Carrick trở thành trung vệ chính
giữa, hai bên anh là Smalling và Rojo. Daley Blind được đẩy lên chạy
cánh trái. Depay và Martial bắt cặp tiền đạo. Với Carrick ở tuyến dưới, Man United dễ dàng thoát được những đợt
pressing của các cầu thủ tấn công bên phía Liverpool. Quan trọng hơn, họ
dễ dàng kéo giãn hàng tiền vệ của đối thủ. Can và Henderson thường
xuyên lâm vào cảnh 3 hoặc 4 người của đối phương tiến vào giữa sân, khi
Anthony Martial và Memphis Depay thường xuyên lùi về phối hợp với bộ ba
tiền vệ trung tâm. Ngoài ra, trong trường hợp Schneiderlin bị Firmino
theo kèm, Rojo cũng rất tích cực dâng lên và trở thành một mắt xích bất
ngờ. Ngoài ra, United cũng tìm được lợi thế ở cánh trái, khi
Fellaini, Depay và Blind đồng loạt tấn công ở hướng này. Họ có lợi thế
về số lượng người khi phối hợp, bởi Liverpool chỉ có Lallana và Clyne ở
biên. Nếu Henderson hoặc Dejan Lovren lao ra hỗ trợ, họ sẽ phải đối mặt
với khả năng để lộ khoảng trống bên trong. Cần nhấn mạnh rằng
Daniel Sturridge đã không thực sự tích cực trong việc hỗ trợ phòng ngự,
đó cũng là một lý do khiến anh là người phải rời sân ở phút thứ 64. Thay
Sturridge là Joe Allen. Với sự thay đổi này, HLV Klopp cũng đổi
sơ đồ của Liverpool từ 4-2-3-1 thành 4-5-1. Và như vậy, họ dễ dàng cân
bằng quân số phòng ngự tuyến giữa. Những khoảng trống giữa các vị trí dễ
dàng được khỏa lấp.
Phòng
thủ ổn hơn, Liverpool cũng bắt đầu kiểm soát thế trận trở lại và bắt
đầu tổ chức các đợt tấn công nhanh. Sự xuất sắc của Firmino và những nỗ
lực không biết mệt mỏi của Henderson, Allen, Lallana đã mang đến bàn
thắng thứ hai cho đội chủ nhà.
Trận đấu giữa Liverpool và Manchester United diễn ra trong khuôn khổ
vòng 1/8 Europa League có thế trận nghiêng hẳn về phía đội chủ sân
Anfield trong phần lớn thời gian.
Liverpool có 11 cầu thủ gần
như là tốt nhất ở thời điểm hiện tại (chỉ thiếu Martin Skrtel và phần
nào đó là James Milner), chơi với sơ đồ 4-2-3-1. Trong khi đó,
Manchester United phải dựa vào một số nhân tố trẻ (Guillermo Varela và
Marcus Rashford bên cánh phải) và cả những người mới trở lại sau chấn
thương như Marouane Fellaini. Họ ra sân với sơ đồ 4-1-4-1. Điểm yếu của Man United: Kèm người 1-chọi-1 Louis
van Gaal đã rất nhiều lần áp dụng phương pháp kèm người trung tuyến
theo kiểu 1-chọi-1 chặt chẽ trong ít năm trở lại đây. Với phương pháp
này, thay vì phòng thủ khu vực (ai bước vào khu vực của mình thì kèm
người ấy), một số cầu thủ nhất định của Van Gaal sẽ được yêu cầu theo
chặt một mục tiêu duy nhất, cho dù anh ta đi đến đâu trên sân. Ví
dụ, hai năm trước, tại World Cup 2014, chính phương pháp này đã giúp
ĐTQG Hà Lan dưới sự dẫn dắt của ông đánh bại đối thủ khó chịu Chile.
Cách chơi này cũng giúp cho Man United một vài lần kiểm soát trung lộ
tốt trước Arsenal dưới thời Van Gaal. Tuy nhiên, trước Liverpool, phương pháp này đã gặp một số vấn đề nhất định. Cụ
thể, Manchester United kèm người như sau: Marcus Rashford kèm Alberto
Moreno, Memphis Depay kèm Nathaniel Clyne, Juan Mata kèm Emre Can,
Marouane Fellaini kèm Jordan Henderson, Morgan Schneiderlin kèm Roberto
Firmino. Van Gaal dùng 3-5-2, Klopp dùng 4-5-1 Hiệp
hai bắt đầu bằng sự thay người của Man United: Michael Carrick vào sân
thay Marcus Rashford. Đi kèm với đó là một sự thay đổi về sơ đồ chiến
thuật: 4-1-4-1 nhường chỗ cho 3-5-2, Carrick trở thành trung vệ chính
giữa, hai bên anh là Smalling và Rojo. Daley Blind được đẩy lên chạy
cánh trái. Depay và Martial bắt cặp tiền đạo. Với Carrick ở tuyến dưới, Man United dễ dàng thoát được những đợt
pressing của các cầu thủ tấn công bên phía Liverpool. Quan trọng hơn, họ
dễ dàng kéo giãn hàng tiền vệ của đối thủ. Can và Henderson thường
xuyên lâm vào cảnh 3 hoặc 4 người của đối phương tiến vào giữa sân, khi
Anthony Martial và Memphis Depay thường xuyên lùi về phối hợp với bộ ba
tiền vệ trung tâm. Ngoài ra, trong trường hợp Schneiderlin bị Firmino
theo kèm, Rojo cũng rất tích cực dâng lên và trở thành một mắt xích bất
ngờ. Ngoài ra, United cũng tìm được lợi thế ở cánh trái, khi
Fellaini, Depay và Blind đồng loạt tấn công ở hướng này. Họ có lợi thế
về số lượng người khi phối hợp, bởi Liverpool chỉ có Lallana và Clyne ở
biên. Nếu Henderson hoặc Dejan Lovren lao ra hỗ trợ, họ sẽ phải đối mặt
với khả năng để lộ khoảng trống bên trong. Cần nhấn mạnh rằng
Daniel Sturridge đã không thực sự tích cực trong việc hỗ trợ phòng ngự,
đó cũng là một lý do khiến anh là người phải rời sân ở phút thứ 64. Thay
Sturridge là Joe Allen. Với sự thay đổi này, HLV Klopp cũng đổi
sơ đồ của Liverpool từ 4-2-3-1 thành 4-5-1. Và như vậy, họ dễ dàng cân
bằng quân số phòng ngự tuyến giữa. Những khoảng trống giữa các vị trí dễ
dàng được khỏa lấp.
Phòng
thủ ổn hơn, Liverpool cũng bắt đầu kiểm soát thế trận trở lại và bắt
đầu tổ chức các đợt tấn công nhanh. Sự xuất sắc của Firmino và những nỗ
lực không biết mệt mỏi của Henderson, Allen, Lallana đã mang đến bàn
thắng thứ hai cho đội chủ nhà.
No comments:
Post a Comment