Phải chăng tiqui-taca đã hết thời?


Không gì là mãi mãi. Tiqui-taca cũng chẳng thể nằm ngoài quy luật thịnh suy của tự nhiên. Phong cách chơi bóng làm nên một Tây Ban Nha thống trị châu Âu và Thế giới đang có dấu hiệu suy tàn theo thời gian.

Tây Ban Nha đã đi đến trận đấu cuối cùng của VCK Euro 2012. Nếu xét về mặt kết quả, đó rõ ràng là một thành công của thầy trò Del Bosque. Nhưng có một điều khá lạ, giới truyền thông (ngay cả ở xứ đấu bò) tung hô La Roja thì ít mà thi nhau mổ xẻ những vấn đề của nhà ĐKVĐ thế giới thì nhiều. Nguyên nhân ư? Đó là cái cách mà Tây Ban Nha đánh bại đối thủ để tiến vào trận chung kết không khiến thiên hạ phục.

Tại Euro 2008 cũng như World Cup 2010, đội bóng của Del Bosque đã thống trị Thế giới với thứ bóng đá cống hiến đẹp mê hồn. Nhắc đến La Roja người ta nhớ đến một đội bóng chỉ biết tấn công, tấn công và tấn công. Những pha di chuyển liên tục, những đường chuyền nhịp nhàng, những đường chọc khe sắc như dao cạo xé toang mọi hàng phòng ngự dù là vững chắc nhất. Xem Tây Ban Nha “chơi” bóng luôn tạo nên một cảm xúc khó tả, chính nó đã đưa tiqui-taca trở thành một thương hiệu. Những bại tướng dưới tay La Roja đều phải tâm phục khẩu phục. Thậm chí họ còn thấy… hạnh phúc khi được thua đội bóng xuất sắc nhất thế giới.

undefined
Lối chơi của TBN đang dần bị bắt bài

Còn hiện tại? Vẫn là những đường chuyền liên tục, những pha di chuyển nhưng nó lại chỉ mang đến cho NHM cảm giác nhàm chán và… buồn ngủ. Điệu tiqui-taca giờ đây có nhiệm vụ câu giờ hơn là xuyên phá hàng thủ đối phương. Thua La Roja, các đối thủ đều cảm thấy tiếc. Tiếc vì quá tôn trọng một nhà ĐKVĐ Thế giới không hề mạnh như họ tưởng. Nếu chơi sòng phẳng, chưa chắc họ đã phải thất bại.

Tây Ban Nha hiện tại không còn là đội bóng bất khả chiến bại, điệu tiqui-taca giờ đã không còn biến ảo, “khó đỡ” như cách đây 2 năm. La Roja giờ đây đang chiến đấu và chiến thắng bằng kinh nghiệm, bằng bản lĩnh mà họ đã tích lũy sau những năm tháng thống trị Thế giới.

Việc La Roja suy yếu không phải là quá bất ngờ. Theo nghiên cứu khoa học, chu kỳ thành công của một đội bóng chỉ tối đa là 3 năm, sau đó, tập thể đó sẽ yếu dần. Thời gian sẽ tiêu diệt mọi đội bóng dù là bất khả chiến bại.

undefined
Những chiến thắng đến với TBN đang ngày càng khó khăn hơn

Đội hình mà HLV Del Bosque mang đến Ba Lan & Ukraine phần lớn cũng là những ngôi sao đã đưa Tây Ban Nha đăng quang tại Euro 2008 và World Cup 2010. Nghĩa là họ đã chiến đấu, bị vắt kiệt sức lực trong suốt 3 năm qua, không chỉ ĐTQG mà cả ở CLB. Trong môi trường bóng đá hiện đại đang ngày càng khắc nghiệt, quá khó để duy trì thể lực cũng như phong độ trong một khoảng thời gian dài như vậy.

Có thể thấy rõ sự đi xuống qua những bước chạy, những đường chuyền của Xavi. Tại VCK Euro 2012, dấu ấn của số 6 trong những bàn thắng của Tây Ban Nha là hết sức mờ nhạt. NHM đã không còn được chứng kiến những đường chuyền xe toang hàng phòng ngự đối phương từ tiền vệ của Barca. Ngay đến nhiệm vụ điều tiết nhịp độ trận đấu, phân phối bóng, Xavi cũng chỉ chơi ở mức tròn vai.

Khi hạt nhân quan trọng nhất trong lối chơi tiqui-taca không còn tỏa sáng, chẳng hề ngạc nhiên khi La Roja rơi vào cảnh bế tắc. Cần phải nhấn mạnh rằng, không phải 3 năm qua Tây Ban Nha mới sử dụng lối chơi tiqui-taca. La Roja đã chơi theo phong cách đó từ rất lâu rồi, song để đạt đến đẳng cấp thượng thừa như hiện tại thì chính là nhờ Xavi cùng lứa cầu thủ quá tài năng vừa qua. Khi Xavi sa sút, rõ ràng điệu tiqui-taca khó có thể bay bổng được.

undefined

Một trong những nguyên nhân quan trọng khác khiến Tây Ban Nha không còn giữ được sức mạnh của mình, đó chính là việc trong tay HLV Del Bosque không còn cặp tiền đạo Villa-Torres ngày nào. Tiền đạo Barca đã dính chấn thương không thể tới Ba Lan & Ukraine, trong khi El Nino hiện tại chỉ còn là cái bóng của chân sút đã ghi bàn thắng duy nhất mang về chức vô địch châu Âu cho Tây Ban Nha cách đây 4 năm. Llorente thì không nhận được sự tin tưởng từ Del Bosque, còn Negredo đã mang lại sự thất vọng quá lớn khi được trao cơ hội ở trận bán kết với Bồ Đào Nha vừa qua.

Không có tiền đạo ở tuyến trên cũng đồng nghĩa với việc những đường tấn công của TBN thiếu điểm đến cuối cùng. Nó dẫn đến sự bế tắc trong lối chơi tiqui-taca của đội bóng xứ đấu bò. Cesc Fabregas có kỹ năng ghi bàn song anh vẫn chỉ là một tiền vệ, không có những bản năng sát thủ của một tiền đạo thực thụ.

Ở trận bán kết vừa qua, người ta được chứng kiến Bồ Đào Nha đã phá hoàn toàn điệu tiqui-taca của Tây Ban Nha. Trong suốt 120 phút thi đấu, La Roja đã hoàn toàn rơi vào cảnh bế tắc. Số cơ hội mà họ tạo ra được chưa đếm hết đầu ngón tay trên một bàn tay, tất cả đều đến từ những nỗ lực cá nhân chứ không phải là từ những pha đập nhả quen thuộc.

Việc Bồ Đào Nha phá được lối chơi của Tây Ban Nha không hề ngẫu nhiên. Như chính HLV Bento từng khẳng định trước trận đấu rằng ông đã nắm bắt được mấu chốt điệu tiqui-taca và sẽ chặn đứng La Roja. Bento đã thành công, chắc chắn sẽ còn rất nhiều những Bento khác trong tương lai. Suy cho cùng, phá bỏ bao giờ cũng dễ dàng hơn rất nhiều so với xây dựng, huống hồ điệu tiqui-cata đã bị cả thế giới săm soi, mổ xẻ bấy lâu.

Con đường bảo vệ ngôi Vương của Tây Ban Nha sẽ chỉ còn lại Italia. Trong một trận chung kết thì không thể nói trước được điều gì. Có thể La Roja sẽ giành chiến thắng và trở thành đội bóng đầu tiên bảo vệ thành công chức vô địch Euro. Song chắc chắn, Tây Ban Nha cần phải tìm cho mình một lối đi mới trong thời gian tới, hay chí ít cũng là cải tiến điệu tiqui-taca mà cả thế giới đều đã thuộc lòng.

No comments:

Post a Comment

Saturday, June 30, 2012

Phải chăng tiqui-taca đã hết thời?


Không gì là mãi mãi. Tiqui-taca cũng chẳng thể nằm ngoài quy luật thịnh suy của tự nhiên. Phong cách chơi bóng làm nên một Tây Ban Nha thống trị châu Âu và Thế giới đang có dấu hiệu suy tàn theo thời gian.

Tây Ban Nha đã đi đến trận đấu cuối cùng của VCK Euro 2012. Nếu xét về mặt kết quả, đó rõ ràng là một thành công của thầy trò Del Bosque. Nhưng có một điều khá lạ, giới truyền thông (ngay cả ở xứ đấu bò) tung hô La Roja thì ít mà thi nhau mổ xẻ những vấn đề của nhà ĐKVĐ thế giới thì nhiều. Nguyên nhân ư? Đó là cái cách mà Tây Ban Nha đánh bại đối thủ để tiến vào trận chung kết không khiến thiên hạ phục.

Tại Euro 2008 cũng như World Cup 2010, đội bóng của Del Bosque đã thống trị Thế giới với thứ bóng đá cống hiến đẹp mê hồn. Nhắc đến La Roja người ta nhớ đến một đội bóng chỉ biết tấn công, tấn công và tấn công. Những pha di chuyển liên tục, những đường chuyền nhịp nhàng, những đường chọc khe sắc như dao cạo xé toang mọi hàng phòng ngự dù là vững chắc nhất. Xem Tây Ban Nha “chơi” bóng luôn tạo nên một cảm xúc khó tả, chính nó đã đưa tiqui-taca trở thành một thương hiệu. Những bại tướng dưới tay La Roja đều phải tâm phục khẩu phục. Thậm chí họ còn thấy… hạnh phúc khi được thua đội bóng xuất sắc nhất thế giới.

undefined
Lối chơi của TBN đang dần bị bắt bài

Còn hiện tại? Vẫn là những đường chuyền liên tục, những pha di chuyển nhưng nó lại chỉ mang đến cho NHM cảm giác nhàm chán và… buồn ngủ. Điệu tiqui-taca giờ đây có nhiệm vụ câu giờ hơn là xuyên phá hàng thủ đối phương. Thua La Roja, các đối thủ đều cảm thấy tiếc. Tiếc vì quá tôn trọng một nhà ĐKVĐ Thế giới không hề mạnh như họ tưởng. Nếu chơi sòng phẳng, chưa chắc họ đã phải thất bại.

Tây Ban Nha hiện tại không còn là đội bóng bất khả chiến bại, điệu tiqui-taca giờ đã không còn biến ảo, “khó đỡ” như cách đây 2 năm. La Roja giờ đây đang chiến đấu và chiến thắng bằng kinh nghiệm, bằng bản lĩnh mà họ đã tích lũy sau những năm tháng thống trị Thế giới.

Việc La Roja suy yếu không phải là quá bất ngờ. Theo nghiên cứu khoa học, chu kỳ thành công của một đội bóng chỉ tối đa là 3 năm, sau đó, tập thể đó sẽ yếu dần. Thời gian sẽ tiêu diệt mọi đội bóng dù là bất khả chiến bại.

undefined
Những chiến thắng đến với TBN đang ngày càng khó khăn hơn

Đội hình mà HLV Del Bosque mang đến Ba Lan & Ukraine phần lớn cũng là những ngôi sao đã đưa Tây Ban Nha đăng quang tại Euro 2008 và World Cup 2010. Nghĩa là họ đã chiến đấu, bị vắt kiệt sức lực trong suốt 3 năm qua, không chỉ ĐTQG mà cả ở CLB. Trong môi trường bóng đá hiện đại đang ngày càng khắc nghiệt, quá khó để duy trì thể lực cũng như phong độ trong một khoảng thời gian dài như vậy.

Có thể thấy rõ sự đi xuống qua những bước chạy, những đường chuyền của Xavi. Tại VCK Euro 2012, dấu ấn của số 6 trong những bàn thắng của Tây Ban Nha là hết sức mờ nhạt. NHM đã không còn được chứng kiến những đường chuyền xe toang hàng phòng ngự đối phương từ tiền vệ của Barca. Ngay đến nhiệm vụ điều tiết nhịp độ trận đấu, phân phối bóng, Xavi cũng chỉ chơi ở mức tròn vai.

Khi hạt nhân quan trọng nhất trong lối chơi tiqui-taca không còn tỏa sáng, chẳng hề ngạc nhiên khi La Roja rơi vào cảnh bế tắc. Cần phải nhấn mạnh rằng, không phải 3 năm qua Tây Ban Nha mới sử dụng lối chơi tiqui-taca. La Roja đã chơi theo phong cách đó từ rất lâu rồi, song để đạt đến đẳng cấp thượng thừa như hiện tại thì chính là nhờ Xavi cùng lứa cầu thủ quá tài năng vừa qua. Khi Xavi sa sút, rõ ràng điệu tiqui-taca khó có thể bay bổng được.

undefined

Một trong những nguyên nhân quan trọng khác khiến Tây Ban Nha không còn giữ được sức mạnh của mình, đó chính là việc trong tay HLV Del Bosque không còn cặp tiền đạo Villa-Torres ngày nào. Tiền đạo Barca đã dính chấn thương không thể tới Ba Lan & Ukraine, trong khi El Nino hiện tại chỉ còn là cái bóng của chân sút đã ghi bàn thắng duy nhất mang về chức vô địch châu Âu cho Tây Ban Nha cách đây 4 năm. Llorente thì không nhận được sự tin tưởng từ Del Bosque, còn Negredo đã mang lại sự thất vọng quá lớn khi được trao cơ hội ở trận bán kết với Bồ Đào Nha vừa qua.

Không có tiền đạo ở tuyến trên cũng đồng nghĩa với việc những đường tấn công của TBN thiếu điểm đến cuối cùng. Nó dẫn đến sự bế tắc trong lối chơi tiqui-taca của đội bóng xứ đấu bò. Cesc Fabregas có kỹ năng ghi bàn song anh vẫn chỉ là một tiền vệ, không có những bản năng sát thủ của một tiền đạo thực thụ.

Ở trận bán kết vừa qua, người ta được chứng kiến Bồ Đào Nha đã phá hoàn toàn điệu tiqui-taca của Tây Ban Nha. Trong suốt 120 phút thi đấu, La Roja đã hoàn toàn rơi vào cảnh bế tắc. Số cơ hội mà họ tạo ra được chưa đếm hết đầu ngón tay trên một bàn tay, tất cả đều đến từ những nỗ lực cá nhân chứ không phải là từ những pha đập nhả quen thuộc.

Việc Bồ Đào Nha phá được lối chơi của Tây Ban Nha không hề ngẫu nhiên. Như chính HLV Bento từng khẳng định trước trận đấu rằng ông đã nắm bắt được mấu chốt điệu tiqui-taca và sẽ chặn đứng La Roja. Bento đã thành công, chắc chắn sẽ còn rất nhiều những Bento khác trong tương lai. Suy cho cùng, phá bỏ bao giờ cũng dễ dàng hơn rất nhiều so với xây dựng, huống hồ điệu tiqui-cata đã bị cả thế giới săm soi, mổ xẻ bấy lâu.

Con đường bảo vệ ngôi Vương của Tây Ban Nha sẽ chỉ còn lại Italia. Trong một trận chung kết thì không thể nói trước được điều gì. Có thể La Roja sẽ giành chiến thắng và trở thành đội bóng đầu tiên bảo vệ thành công chức vô địch Euro. Song chắc chắn, Tây Ban Nha cần phải tìm cho mình một lối đi mới trong thời gian tới, hay chí ít cũng là cải tiến điệu tiqui-taca mà cả thế giới đều đã thuộc lòng.

No comments:

Post a Comment