Podolski: Nếu anh không phải giấc mơ…


 Trên con đường đi tìm sự khẳng định, chẳng có khi nào là bằng phẳng cả. Trên con đường tiệm cận những vinh quang, chẳng bao giờ là biển lặng gió yên. Cuộc hành trình mang tên Podolski cũng không ngoại lệ… con đường anh đang đi ngoằn nghèo và trắc trở vô cùng… Anh giống như một giấc mơ, rất đẹp nhưng chưa bao giờ chạm đến thực tế… nó giống như con người anh, tài năng có thừa nhưng chưa bao giờ được hiện thực hóa thành những vinh quang rực rỡ nhất…



Lukas Podolski niềm hy vọng của đội tuyển Đức

Nếu lấy World Cup 2006 là mốc khởi hành cho chặng đường mang tên Podi, thì người ta sẽ thấy rằng cuộc đời áo số của anh không ít gian truân. Sau khi nhận danh hiệu “Cầu thủ trẻ hay nhất World Cup 2006”, Podi cũng chia tay Cologne để khoác lên mình chiếc áo Bayern Munich. Một thách thức khắc nghiệt hơn và một môi trường thi đấu rộng lớn hơn là một điều nên làm với những ai muốn trưởng thành trong nghiệp quần đùi áo số.

Podi đến với Bayern, anh như con cá nhỏ theo dòng đến với đại dương bao la… những tưởng anh sẽ vùng vẫy thỏa sức, những tưởng những đối thủ lớn hơn như con những con cá mập sẽ giúp chú cá nhỏ Podi cứng cáp, trưởng thành. Nhưng rồi, Podi dính chấn thương ngay trong mùa giải đầu tiên khoác áo đội bóng mới. Chú cá nhỏ Podi chưa kịp bơi ra với biển đã phải ngồi ngoài cuộc chơi khi có thời điểm anh bị gạt tên khỏi danh sách đăng kí của Hùm Xám.

Khi vết thương về thể xác kịp lành trở lại thì vết thương lòng lại nhức nhối hơn bao giờ hết. Chấn thương phải ngồi dự bị, khi bình phục lại là lúc Bayern thăng hoa trên đôi cánh của Luca Toni và Klose. Podi chỉ là sự lựa chọn sau cùng trên hàng công quá mạnh khi đó của Hùm Xám. Cuối cùng, để được thi đấu và tìm lại cảm giác đôi chân thép, Podi đã quyết định ra đi…

Trở lại Cologne dường như là một quyết định rất khó cho hoàng tử Podi, khi đội bóng ấy có đẳng cấp thấp hơn rất nhiều so với Bayern. Nhưng cũng có sao khi đó là nơi anh bắt đầu lớn lên trong cuộc đời chơi bóng, chính nơi đó đã nuôi nấng giấc mơ anh và bây giờ lại bao dung như bến đợi đón anh trở về. Hai mùa bóng liên tiếp, Hoàng tử trở thành chân sút số 1 của Cologne nhưng chỉ một mình anh thì không đủ để cứu vớt CLB ấy khỏi xuống hạng… đã đến lúc sự nghiệp của anh cần một khúc cua khác, một ngã rẽ khác… và ngã rẽ ấy có tên Arsenal!

Ngày anh đi…

Khói bom và bạo loạn…

Các CĐV tràn xuống sân đối đầu lực lượng an ninh.

Trận đấu cuối cùng, Cologne thua tan tác trước Bayern Munich… một lời chia tay chẳng trọn vẹn với cả Podi lẫn Cologne. Quá nhiều người phẫn nộ đã quăng bom khói khắp nơi khi Cologne xuống hạng. Tất cả mọi người đều nhanh chóng rút xuống đường hầm, chỉ có một người vẫn im lặng trước cửa thoát hiểm… Podi đứng đó, trầm ngâm, có thể vì quá đau lòng, có thể vì thất vọng khi chính anh không thể làm gì cho CLB mà anh rất yêu… Trong khói bom, anh đứng đó, lặng lẽ,có phần bất lực… như vị tướng đau lòng nhìn quân của mình bị tiêu diệt trước mũi giáo kẻ thù mà không thể làm gì khác hơn…

Ngày anh đi…

Lukas Podolski nói lời chia tay với Cologne

Rất nhiều người cologne khóc… (có thể vì anh, cũng có thể vì đội bóng con cưng của họ bị xuống hạng)… nhưng vì lí do gì đi chăng nữa thì vẫn là một cái kết éo le cho Hoàng tử nhỏ… Từ Bayern đến Arsenal, từ “Hùm xám” trở thành “Pháo thủ”, liệu những cái kết éo le như ở Bayern và Cologne có lặp lại tại Emirates?

Cá nhân tôi nhận thấy Lukas Podolski chính là một sự bổ sung cần thiết cho Arsenal lúc này. Sở hữu một lối chơi đầy sức mạnh, anh có thể sẽ là một chất thép hỗ trợ cho lối chơi bay bổng đẹp mắt của Pháo thủ thêm vững vàng. Hàng công của the Gunners hiện tại có Theo Walcott, V.Persie, Chamberlain, Gervinho, B52 và Chamakh nhưng nếu có ưu thế về thể lực thì ngoại trừ Gervinho, rất ít cầu thủ công của pháo thủ đáp ứng được như những cú sút xa uy lực của Prinz Podi. Chất thép từ cánh trái của Podi có thể là một giải pháp không tồi khi những đường đan bóng ngắn của The Gunners gặp bế tắc.

Chắc chắn, mảnh ghép Podi sẽ là một mảnh ghép tuy chưa hẳn là hoàn hảo nhưng cũng rất vừa vặn cho bức tranh Pháo thủ lúc này. Hơn nữa, hơn bao giờ hết, hiện tại những đứa trẻ nhà Wenger đang cần một tấm lá chắn thép che chở cho tinh thần cả đội. Mặc dù anh chơi cho Đức nhưng anh là người gốc Ba Lan, Podolski mang tố chất của một cầu thủ có cái gì đó rất… Đức, nguyên tắc, khoa học và trên hết là chất thép cực chắc chắn, hi vọng rằng anh sẽ nhanh chóng hòa nhập được với guồng quay P.L để cuộc đời anh không phải là những giấc mơ dang dở nữa.

Nếu anh không phải giấc mơ, hãy hiện thực hóa tất cả đi nhé Hoàng tử nhỏ Podi!

(Bạn đọc: Trang Milan)

No comments:

Post a Comment

Thursday, June 14, 2012

Podolski: Nếu anh không phải giấc mơ…


 Trên con đường đi tìm sự khẳng định, chẳng có khi nào là bằng phẳng cả. Trên con đường tiệm cận những vinh quang, chẳng bao giờ là biển lặng gió yên. Cuộc hành trình mang tên Podolski cũng không ngoại lệ… con đường anh đang đi ngoằn nghèo và trắc trở vô cùng… Anh giống như một giấc mơ, rất đẹp nhưng chưa bao giờ chạm đến thực tế… nó giống như con người anh, tài năng có thừa nhưng chưa bao giờ được hiện thực hóa thành những vinh quang rực rỡ nhất…



Lukas Podolski niềm hy vọng của đội tuyển Đức

Nếu lấy World Cup 2006 là mốc khởi hành cho chặng đường mang tên Podi, thì người ta sẽ thấy rằng cuộc đời áo số của anh không ít gian truân. Sau khi nhận danh hiệu “Cầu thủ trẻ hay nhất World Cup 2006”, Podi cũng chia tay Cologne để khoác lên mình chiếc áo Bayern Munich. Một thách thức khắc nghiệt hơn và một môi trường thi đấu rộng lớn hơn là một điều nên làm với những ai muốn trưởng thành trong nghiệp quần đùi áo số.

Podi đến với Bayern, anh như con cá nhỏ theo dòng đến với đại dương bao la… những tưởng anh sẽ vùng vẫy thỏa sức, những tưởng những đối thủ lớn hơn như con những con cá mập sẽ giúp chú cá nhỏ Podi cứng cáp, trưởng thành. Nhưng rồi, Podi dính chấn thương ngay trong mùa giải đầu tiên khoác áo đội bóng mới. Chú cá nhỏ Podi chưa kịp bơi ra với biển đã phải ngồi ngoài cuộc chơi khi có thời điểm anh bị gạt tên khỏi danh sách đăng kí của Hùm Xám.

Khi vết thương về thể xác kịp lành trở lại thì vết thương lòng lại nhức nhối hơn bao giờ hết. Chấn thương phải ngồi dự bị, khi bình phục lại là lúc Bayern thăng hoa trên đôi cánh của Luca Toni và Klose. Podi chỉ là sự lựa chọn sau cùng trên hàng công quá mạnh khi đó của Hùm Xám. Cuối cùng, để được thi đấu và tìm lại cảm giác đôi chân thép, Podi đã quyết định ra đi…

Trở lại Cologne dường như là một quyết định rất khó cho hoàng tử Podi, khi đội bóng ấy có đẳng cấp thấp hơn rất nhiều so với Bayern. Nhưng cũng có sao khi đó là nơi anh bắt đầu lớn lên trong cuộc đời chơi bóng, chính nơi đó đã nuôi nấng giấc mơ anh và bây giờ lại bao dung như bến đợi đón anh trở về. Hai mùa bóng liên tiếp, Hoàng tử trở thành chân sút số 1 của Cologne nhưng chỉ một mình anh thì không đủ để cứu vớt CLB ấy khỏi xuống hạng… đã đến lúc sự nghiệp của anh cần một khúc cua khác, một ngã rẽ khác… và ngã rẽ ấy có tên Arsenal!

Ngày anh đi…

Khói bom và bạo loạn…

Các CĐV tràn xuống sân đối đầu lực lượng an ninh.

Trận đấu cuối cùng, Cologne thua tan tác trước Bayern Munich… một lời chia tay chẳng trọn vẹn với cả Podi lẫn Cologne. Quá nhiều người phẫn nộ đã quăng bom khói khắp nơi khi Cologne xuống hạng. Tất cả mọi người đều nhanh chóng rút xuống đường hầm, chỉ có một người vẫn im lặng trước cửa thoát hiểm… Podi đứng đó, trầm ngâm, có thể vì quá đau lòng, có thể vì thất vọng khi chính anh không thể làm gì cho CLB mà anh rất yêu… Trong khói bom, anh đứng đó, lặng lẽ,có phần bất lực… như vị tướng đau lòng nhìn quân của mình bị tiêu diệt trước mũi giáo kẻ thù mà không thể làm gì khác hơn…

Ngày anh đi…

Lukas Podolski nói lời chia tay với Cologne

Rất nhiều người cologne khóc… (có thể vì anh, cũng có thể vì đội bóng con cưng của họ bị xuống hạng)… nhưng vì lí do gì đi chăng nữa thì vẫn là một cái kết éo le cho Hoàng tử nhỏ… Từ Bayern đến Arsenal, từ “Hùm xám” trở thành “Pháo thủ”, liệu những cái kết éo le như ở Bayern và Cologne có lặp lại tại Emirates?

Cá nhân tôi nhận thấy Lukas Podolski chính là một sự bổ sung cần thiết cho Arsenal lúc này. Sở hữu một lối chơi đầy sức mạnh, anh có thể sẽ là một chất thép hỗ trợ cho lối chơi bay bổng đẹp mắt của Pháo thủ thêm vững vàng. Hàng công của the Gunners hiện tại có Theo Walcott, V.Persie, Chamberlain, Gervinho, B52 và Chamakh nhưng nếu có ưu thế về thể lực thì ngoại trừ Gervinho, rất ít cầu thủ công của pháo thủ đáp ứng được như những cú sút xa uy lực của Prinz Podi. Chất thép từ cánh trái của Podi có thể là một giải pháp không tồi khi những đường đan bóng ngắn của The Gunners gặp bế tắc.

Chắc chắn, mảnh ghép Podi sẽ là một mảnh ghép tuy chưa hẳn là hoàn hảo nhưng cũng rất vừa vặn cho bức tranh Pháo thủ lúc này. Hơn nữa, hơn bao giờ hết, hiện tại những đứa trẻ nhà Wenger đang cần một tấm lá chắn thép che chở cho tinh thần cả đội. Mặc dù anh chơi cho Đức nhưng anh là người gốc Ba Lan, Podolski mang tố chất của một cầu thủ có cái gì đó rất… Đức, nguyên tắc, khoa học và trên hết là chất thép cực chắc chắn, hi vọng rằng anh sẽ nhanh chóng hòa nhập được với guồng quay P.L để cuộc đời anh không phải là những giấc mơ dang dở nữa.

Nếu anh không phải giấc mơ, hãy hiện thực hóa tất cả đi nhé Hoàng tử nhỏ Podi!

(Bạn đọc: Trang Milan)

No comments:

Post a Comment